Ngày hôm sau, Từ Thiên Phong vẫn đi tập thể dục như thường lệ, tắm rửa cả người hôi hám mồ hôi. Lúc đi tắm, hắn đã quyết định, từ ngày mai sẽ không chạy bộ nữa, kiểu luyện tập cường độ thấp này không có mấy tác dụng cho thể lực, có lẽ bây giờ đã có thể tăng thêm mức độ luyện tập rồi!
“Cậu chủ, ngoài cửa có một đám người tìm cậu, nhìn bọn họ hung dữ lắm, hay là chúng ta gọi cảnh sát t Chú quản gia Bàng thấy Từ Thiên Phong đã tắm xong, vội vàng đi lên thông báo.
Thật ra chú Bàng vừa nhìn là biết Từ Thiên Phong lại đi gây chuyện, không cần đoán cũng biết đám người này có máu liều, nếu không phải bọn họ chỉ đứng bên ngoài thì ông đã sớm báo cảnh sát rồi!
Từ Thiên Phong vui vẻ, biết là quân nhân quèn kia dẫn người tới, bèn nói với chú Bàng: “Dẫn bọn họ ra sân sau chờ: cháu!”
Chú Bàng nhận lời ra ngoài, trong lòng Từ Thiên Phong hơi chờ mong, không biết anh ta dẫn theo bao nhiêu người, qua lời quản gia thì có vẻ khá đông nhỉ?
Lúc Từ Thiên Phong đi vào sân sau, thấy có hai mươi lăm người đang đi từng bước nghiêm chỉnh trong sân, lúc này trên gương mặt hắn hiện rõ sự thỏa mãn. Quan sát từ bước đi tới hơi thở của những người này thì có thể kết luận họ đều là người có bản lĩnh. Hơn nữa, toàn thân đều tỏa ra lực sát khí, Từ Thiên Phong có thể nhận ra tay những người này đã từng dính dáng đến mạng người!
Đây là một đám người hung hãn!
“Anh tên là gì?” Lần đầu tiên Từ Thiên Phong hỏi tên của quân nhân què.
“Lý Bảo Sơn!”
“Không tồi!" Từ Thiên Phong vỗ bờ vai anh ta, chỉ vào những người khác, hỏi: “Bọn họ đều là bạn bè của anh?”
Lý Bảo Sơn biết Từ Thiên Phong muốn cái gì, gật đầu nói: “Tôi từng huấn luyện cho bọn họ nên có thể tin tưởng!”
“Không ngờ giữa mấy người còn có quan hệ này, nếu đã vậy thì tôi cũng bớt việc, từ giờ trở đi, anh chính là đội trưởng của bọn họ!” Từ Thiên Phong vỗ vai Lý Bảo Sơn, hỏi: “Ăn cơm chưa?”
Mặt Lý Bảo Sơn ửng đỏ, läc đầu nói: “Mới sáng sớm đã chạy tới đây nên chưa kịp ăn cơm!”
Anh ta là một người thẳng tính, không biết mấy kiểu khách sáo dối trá. Hôm qua sau khi gặp Từ Thiên Phong đã tự hỏi suốt một đêm, mãi đến khi trời sáng mới hạ quyết tâm, lập tức
triệu tập anh em chạy tới đây, đừng nói là ăn sáng, đến cả bữa tối hôm qua, anh ta còn chưa ăn nữa là.
Từ Thiên Phong trầm ngâm nói: “Vậy thì được rồi, để tôi bảo phòng bếp chuẩn bị chút đồ ăn cho anh, ăn xong thì ra ngoài với tôi!”
Hắn không hề biết những lời này đã vô hình trung khiến họ thêm phần thiện cảm với hn, trước kia những kẻ có tiền mà họ từng gặp chưa bao giờ coi họ như con người, lúc nào cũng lớn tiếng quát mắng, đây cũng chính là lý do họ thà ở nhà còn hơn đi làm vệ sĩ cho nhà giàu, tuy đã xuất ngũ nhưng trong xương cốt vẫn còn giữ khí chất của một quân nhân!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!