?Ngày 28 - p1.
Gia Hân kéo ghế ngồi xuống phía đối diện với Ái My và bà Hồng, mọi người nhìn nhau bằng ánh mắt có phần rụt rè ái ngại, còn chưa kịp nói gì thì bên ngoài lại có tiếng động cơ xe rồi Anh Dũng và bác Duy từ trên xe hơi bước xuống, Gia Hân đưa mắt nhìn ra ngoài, cô ngạc nhiên khi dáng đi của anh hơi xiên vẹo không được dứt khoát mạnh dạn, cho tới khi anh bước hẳn vào bên trong và kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Gia Hân cô mới có thể nhìn rõ được gương mặt tiều tụy hốc hác của anh, hai mắt thâm quầng y như đã mấy đêm rồi không được ngủ đủ giấc vậy.
Nhìn anh thiếu sức sống hẳn so với mọi ngày làm Gia Hân thấy xót xa, cảm giác cứ như chính cô mới là kẻ khiến cho anh trở nên tiều tụy như vậy, nghĩ đến đây Gia Hân cảm thấy trong lòng bức rức khó chịu vô cùng.
Ngay khi bác Duy kéo ghế ngồi xuống cạnh Ái My thì mấy giây sau đó có một giọng nói nghiêm túc đến từ anh công an vang lên, đánh tan không gian có phần khó xử này:
– Chắc mọi người cũng đã biết chúng tôi gọi mọi người đến đây để làm gì rồi chứ.
Lời anh công an vừa dứt, trong khi Gia Hân tỏ ra bình thản thì Ái My nó che giấu biểu cảm sợ sệt của mình qua cái nép mình vào ông Huy tránh chạm mặt tất cả mọi người có mặt trong căn phòng này.
Anh công an lại hướng mắt về phía ông Huy, từ tốn nói ra:
– Chắc ông cũng đã biết chuyện con gái mình gây ra rồi đúng chứ?
Ông Huy rũ mắt xuống buồn bã đáp:
– Tôi vừa mới biết hôm qua thôi.
Ngay khi nghe được lời xác nhận của ông Huy, anh công an lại đưa mắt về phía Gia Hân, nhẹ nhàng nói:
– Cô Gia Hân có thể mời luật sư đại diện để bảo vệ quyền lợi của mình.
Anh công an vừa dứt câu, Gia Hân đưa mắt nhìn biểu cảm của từng người trong căn phòng này, sau đó lại thở dài mệt mỏi, cô nói:
– Hiện tại gia đình tôi đang rối ren, với lại hiện giờ tôi cũng bình an vô sự rồi, có thể bỏ qua hay không?
Ái My nghe Gia Hân nói liền ngước mặt lên trao cho cô ánh nhìn đầy phức tạp, rồi lại vùi đầu vào vai của ba mình không dám ngẩng lên. Ông Huy và bà Hồng thì bất ngờ trao cho cô ánh nhìn đầy cảm kích.
Nhưng rồi câu trả lời của anh công an tiếp theo sau đi đã khiến cho mọi người bàng hoàng, thất vọng:
– Hành vi Ái My là hết sức nguy hiểm, chúng tôi đã bắt được hai người đã bắt cóc cô, họ cho biết là lúc nhìn thấy cô thì cô đã nằm bất tỉnh trong bãi đỗ xe rồi, họ cũng khai là được cô Ái My thuê, hai người đó chưa cũng đã được người thân bảo lãnh tại ngoại chờ điều tra tiếp. Nghĩa là chuyện này có liên quan đến một băng nhóm khác, chúng tôi cũng không thể vì câu nói của cô mà xử lý qua loa được. Cô Ái My có thể được bảo lãnh ra ngoài nhưng không được phép rời khỏi nơi cư trú, đợi chúng tôi xác minh nếu cô ấy không liên quan thì mới có thể xem xét có khởi tố hay không.
Nghe anh công an nói, Ái My rời khỏi vòng tay của ông Huy mà khóc nức nở thanh minh rằng:
– Ngay từ đầu tới không có ác ý, nếu tôi có ý định giết chết cô ta thì liệu rằng cô ta có sống nỗi không.
Nhìn cách nói chuyện của con gái, ngay cả người thân sinh ra Ái My cũng không có cách nào bao che nỗi, ông vung tay tát một cái bốp vào mặt của Ái My, mà quát:
– Đến giờ này mà mày còn không biết hối cải nữa, mau xin lỗi người ta đi.
Ái My ấm ức nhìn ba mình với ánh mắt bàng hoàng, biểu cảm vô hồn không tin nổi người ba lúc nào cũng yêu thương cô nay lại vì người ngoài mà ra tay đánh cô.
Ái My khóc, nước mắt ngắn dài nhìn từng người từng người một trong khán phòng rồi, bất ngờ lao ra ngoài như điên dại trong sự bàng hoàng của tất cả mọi người.
Dũng và Gia Hân nhìn nhau lo lắng, ông Huy hớt hải chạy theo, bà Hồng thì liếc nhìn Gia Hân một cái không nói câu nào rồi cũng chạy theo ông Huy.
Trời lúc này cũng đã về chiều, mặt trời dần khuất sau đám mây mù, Ái My cứ đâm đầu mà chạy không ngại xe cộ vẫn còn nườm nượp nối đuôi nhau trên đường.
Bỗng tất cả mọi người nghe một tiếng "rầm" rất lớn
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!