Buổi tối, Lục Vũ lấy lý do bạn gặp đối tác mà không về nhà. Ngược lại lại đến nhà riêng của anh ta với Tử Băng.
Hạ Yên Chi nằm trên giường trống trải một mình không yên. Một tuần thì đến 4 ngày Lục Vũ ngủ ở lại tập đoàn khiến cô ta ngày càng cảm thấy cô đơn. Mà Lục Vũ cũng không gần gũi thân mật với cô ta nữa, mỗi lần cô ta muốn, anh ta đều lấy cớ mệt mà bỏ qua.
"Anh yêu, từ ngày mai là em có thể nhìn thấy anh mỗi ngày rồi." Tử Băng rúc vào trong lòng Lục Vũ hạnh phúc nói.
"Cũng không hẳn đâu. Anh còn phải qua Hạ thị nữa, không thể cả ngày ở bên này được."
"Chỉ cần có thể ở gần anh là được rồi, ngoài ra em không cần gì thêm."
"Anh chính là thích tính cách này của em." Lục Vũ hôn lên trán Tử Băng.
Tử Băng nằm trong lòng Lục Vũ, ánh mắt bống thoảng tia căm hận. Quen biết nhau cũng lâu, Lục Vũ luôn miệng nói yêu cô ta nhưng chưa từng nhắc đến chuyện sẽ cho cô ta một danh phận. Thân phận tiểu tam này cô ta làm sắp chán đến tận cô rồi, lúc nào cũng phải giấu giếm tránh né Hạ Yên Chi. Cô ta có chỗ nào thua kém vợ hiện tại của Lục Vũ chứ tại sao cô ta chỉ có thể làm tiêu tam?
"Lục Vũ... um.... um..."
"Ngoan, phục vụ anh cho tốt..."
Tiếng rên rỉ hoan ái lập tức vang lên khắp phòng. Tử Băng vừa rên rỉ mê người vừa suy nghĩ, nêu Lục Vũ đã không muốn cho cô ta một danh phận chân chính thì tự cô ta sẽ cướp lấy.
Hôm nay Thẩm Ninh cùng Diệp Tử đến trung tâm thương mại mua đồ. Sau khi xem tài nghệ nấu ăn của Lăng Mặc, Thẩm Ninh quyết định không để anh vào bếp một lần nào nữa. Xem ra tầng 48 không có phòng bếp cũng là vì lý do này.
Trời xui quỷ khiến, vừa vào trong một cửa hàng đồ dành cho nam đã đụng trúng ngay Hạ Yên Chi đang đi mua sắm một mình. Cô ta thấy Thẩm Ninh thì lập tức tránh né, lời dặn của Lăng Mặc cô ta vẫn không quên.
"Hạ Yên Chi này ngày trước luôn kiêu ngạo, không ngờ bây giờ lại có thể nhún nhường như vậy." Diệp Tử nhỏ giọng nói.
"Cô ta lớn dần cũng phải khôn ra chứ."
Hạ Yên Chi quay đầu liếc Thẩm Ninh một cái, đến khi nhìn thấy bụng bầu của cô, ánh mắt bỗng trở nên u buồn. Giá như trong bụng cô ta cũng có đứa nhỏ của Lục Vũ thì có lẽ anh ta cũng không đến mức lạnh nhạt như vậy. Nhưng mỗi lần quan hệ, Lục Vũ đều cần thận dùng biện pháp phòng tránh, cô ta muốn có con cũng không được.
Tử Băng ở một bên thấy được hết tất cả. Cô ta nhếch môi cười nhạt một tiếng, tay vô thức đưa lên xoa nhẹ bụng mình.
Đến tối, Hạ Yên chỉ vừa đặt hai ly rượu vang lên trên bàn, nhìn đồng hồ thấy đã sắp đến giờ liền gọi điện cho Lục Vũ.
"Ông xã, anh sắp về đến nhà chưa?" Hạ Yên Chi vui vẻ nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!