Cát Phượng thấy Giang Vũ đã mềm lòng thì rất vui, đối với người chồng này thì tình cảm tình thân vẫn là điểm yếu nhất. Cô ta cười thầm trong lòng vì đã khiến anh đồng ý suy nghĩ về vấn đề này cho nên lại ra vẻ của người vợ ngoan, hiểu chuyện:
- Anh cứ đến công ty đi, em ở nhà được rồi!
- Anh sẽ ở nhà cùng em!
- Anh cứ đi làm đi, ba còn có chuyện bàn với anh đấy!
- Nhưng…
- Em và con không sao, chỉ cần anh nghĩ cho mẹ con em thì đều ổn hết!
- Vậy anh qua công ty, có gì nhớ gọi anh!
- Vâng.
Cát Phượng nhìn bóng dáng chồng đi khỏi thì lấy máy gọi cho ba mình:
- Ba nghe đây!
- Anh ta đã đồng ý rồi ba ạ! Việc còn lại ba cứ theo kế hoạch mà triển khai!
- Nó không phát hiện ra điều gì chứ?
- Ba yên tâm, người đàn ông nhu nhược đó thì chỉ cần mang con ra để làm chủ đề thì tin thôi!
- Tốt! Nhưng vẫn cẩn thận thì hơn!
- Con biết rồi!
Giang Vũ bước chậm dãi xuống nhà, thấy ba mẹ vẫn ngồi ở phòng khách đợi thì anh biết ông bà đang lo nghĩ điều gì, nhưng lúc này anh chưa làm rõ mọi chuyện được nên chỉ có thể nói mấy câu để ông bà yên tâm:
- Ba mẹ! Mọi chuyện con sẽ nói với ba mẹ sau, con cần đi gặp Giang Minh đã!
Bà Kim Liên mặt mày lo lắng nhưng ông Giang Hào trấn an rồi nhắc con:
- Được! Ba tin hai anh em! Cứ bảo ban nhau mà làm, ba mẹ sẽ đợi!
- Vâng! Con xin phép đi đã!
- Ừ!
Giang Vũ tới công ty thì vào phòng em trai, Giang Minh lúc này đang nói chuyện với trợ lý Trần, thấy anh trai đến thì ra hiệu cho Trần Khải ra ngoài canh chừng, Giang Vũ không để em mình nói trước mà lên tiếng ngay:
- Anh không thể nghĩ được tình cảm vợ chồng hơn ba năm trời lại không cả bằng người dưng, chỉ vì cái ghế danh lợi mà cô ấy đã đem cả chuyện con cái ra để uy hiếp anh!
- Anh đừng nghĩ nữa, duyên phận nếu không thể thì đừng ép buộc bản thân.
- Nếu như có con thật thì đã là chuyện để nói tiếp, nhưng anh chắc chắn không thể có vì bọn anh mỗi lần làm chuyện đó đều sử dụng biện pháp an toàn, mà cô ấy lại chưa bao giờ quên uống thuốc, với quan trọng là hơn tháng nay bọn anh cãi nhau liên miên, chiến tranh lạnh suốt có lúc nào gần gũi đâu mà có con được. Nhưng hôm nay cô ấy nói cái thai đã được một tháng thì đó là điều hết sức vô lý.
- Anh…anh đừng quá đau lòng!
- Không! Anh không đau lòng mà cảm thấy ghê sợ lòng dạ con người! Kể từ giây phút cô ấy nói có thai thì anh đã thực sự chết tâm. Đối với anh con cái là điều thiêng liêng nhất, tình cảm vợ chồng, gia đình là thứ mà anh luôn trân trọng, nên anh không chấp nhận người cố tình dẫm đạp lên điều ấy. Nếu cô ta đã không cần đến sự có gắng vun đắp của anh, không cần cuộc hôn nhân này mà chỉ muốn lợi dụng để chuộc lợi về bản thân thì anh cũng không miễn cưỡng nữa. Bây giờ anh sẽ qua chỗ ba cô ta để xem ông ta có kế hoạch gì, nếu cần thì cứ làm theo kế hoạch vạch sẵn của ba con ông ta đi! Cứ để cho ba con ông ta nghĩ anh càng nhu nhược thì càng tốt!
- Anh à…
- Anh hay em ngồi lên cái ghế đó thì vẫn là tài sản của họ Giang, em có tin anh không?
- Vâng. Em tin!
Giang Vũ không nói nữa mà chỉ vỗ vai em trai rồi đi thẳng ra ngoài. Giang Minh nhìn thái độ của anh trai thì không còn thấy sự từ tốn, nhã nhặn của ngày thường nữa rồi, trong đôi mắt kia chỉ toàn là lửa hận, anh sợ sẽ mất đi người anh trai khiêm tốn, bình dị ấy, nhưng giờ có lẽ anh ấy đang rất mất cân bằng vào cuộc sống, vì với bao tâm huyết, tấm lòng vun đắp cho cuộc hôn nhân của mình nhưng lại bị chính người vợ đang tay hất đổ, và lừa gạt.
Chỉ còn vài ngày nữa là diễn ra cuộc họp cổ đông, mọi thứ đều trở lên gấp gáp, vội vàng. Cát Phượng lòng vui mừng khấp khởi khi mọi thứ đang diễn ra theo đúng ý mình, mà về nhà dạo này cả nhà chồng ai cũng quan tâm cô ta, không ai dám làm trái ý, không nghĩ có cái thai này lại tác dụng nhiều như vậy, biết thế có sớm hơn thì mọi chuyện đã yên ổn rồi! Nhưng không sao, giờ có vẫn cứ đúng lúc và đúng hoàn cảnh…
Buổi tối ngồi ăn cơm với cả nhà, bà Kim Liên nhìn Cát Phượng rồi cũng nhắc nhở Tuyết San:
- Cát Phượng cũng đã chuẩn bị làm mẹ rồi, vợ chồng Minh San xem mà cũng học tập đi!
- Vâng thưa mẹ! Con tính học xong sẽ sinh cho ba mẹ mấy đứa luôn!
- Tốt…tốt…Còn mấy tháng nữa là tốt nghiệp rồi thì giờ chuẩn bị dần đi là vừa con ạ!
- Vâng ạ!
Bà lại quay sang hỏi han con dâu cả:
- Hôm nay con ăn có vừa miệng không?
- Có mẹ ạ!
- Ừ, vậy thì ăn nhiều một chút!
- Dạ, con cảm ơn mẹ ạ!
Bà Kim Liên cũng không quên nhắc nhở con trai lớn:
- Con làm gì thì làm nhưng vợ con mới là quan trọng, mãi hai đứa mới có con được nên phải giành thời gian cho hai mẹ con nó nhiều vào nghe chưa?
- Vâng, con nhớ rồi ạ!
Cát Phượng thấy mẹ chồng ngày càng yêu chiều mình thì càng phấn trấn, cô ta càng nắm chắc phần thắng trong tay hơn.
Và rồi ngày đó cũng đến…
Sáng nay tại công ty Minh Vũ diễn ra cuộc họp cổ đông nhằm bàn về quyết định xem ai sẽ chính thức nắm giữ vị trí Tổng giám đốc tập đoàn Giang Thị. Thành phần các cổ đông đã đến đầy đủ, ông Trịnh Phong và ông Sang là thông gia của ông Giang Hào, và cũng là cổ đông lớn thứ hai và thứ ba của tập đoàn.
Khi cuộc họp bắt đầu rơi vào tình trạng căng thẳng vì phần bỏ phiếu bây giờ đã gần như xấp xỉ nhau. Giang Minh chiếm 55 % còn 45% thuộc về Giang Vũ, mấy cổ đông lúc này xì xào bán tán về kết quả, còn ông Sang như đang ngồi trên đống lửa, ông ta sốt ruột đánh mắt sang con gái, nhưng Cát Phượng vẫn tỏ vẻ bình thản, ý nhắc ông cứ bình tĩnh chờ kịch vui còn ở phía sau. Thấy con gái vẫn bình chân như vại thì ông ta cũng yên chí hơn.
Lúc này trợ lý cuộc họp sau khi thảo luận xong, chuẩn bị thông báo kết quả thì thấy người của ông Sang ghé tai ông ta nói gì đó, ông ta sau khi nghe xong thì vội đứng phắt dậy, giật míc của người trợ lý kia nói lớn:
- Tôi không đồng ý để cậu Giang Minh ngồi vào vị trí đó!
Cả phòng họp nhao nhao khi nghe ông Sang nói vậy, ông Trịnh Phong không hiểu tại sao thì cũng đứng dậy hỏi thì ông Sang đưa điện thoại ra nói:
- Mọi người mở lên xem đi, xem cậu Giang Minh đã làm gì? Vừa rồi cũng vì chuyện vợ của cậu ấy mà khiến tập đoàn của chúng ta bị ảnh hưởng không ít, dù đã được giải quyết nhưng vẫn là có vết tích không đáng. Nay lại có thêm video chính cậu Giang Minh nói cuộc hôn nhân giữa cậu ấy và vợ chỉ là hợp đồng, vậy thì chúng ta nghĩ xem có nên đặt niềm tin vào một lãnh đạo có nhiều sự rắc rối và không thành thật như này không?
- Sao có thể có chuyện này chứ?
- Ông xem kĩ đi! Ông là ba vợ cậu ta thì tại sao lại không biết chuyện này chứ? Hay là…
Giang Minh không để ông Sang nói hết câu mà ngắt ngang luôn:
- Anh Giang Vũ xứng đáng hơn tôi nên các vị không cần phải tranh luận nữa!
- Giang Minh…
Giang Minh nói rồi đi thẳng ra bên ngoài, tiếng ông Trịnh Phong gọi con rể nhưng anh không quay lại mà vội vàng cùng Trần Khải lái xe tới trường học của cô. Lúc đến nơi thấy cả trường lại được phen hỗn loạn, nháo nhác, bình thường thông tin cũng không nhanh đến như vậy đâu mà chính xác là chị ta cố tình lên kế hoạch từ trước nên lúc này trường học mới bu kín như kiến, lại có cả phóng viên chờ sẵn để săn tin tức nữa, chị ta đúng là loại ác độc.
Xe Giang Minh chạy thẳng vào trong nhưng đã bị chặn lại, anh xuống xe thì bị đám phóng viên vây lại hỏi liên tục, cả bên chỗ Tuyết San lúc này cũng bị bao vây bởi một đám ký giả khác. Cô không sao thoát ra được vì lúc này chỉ có một thân một mình, đã thế lại còn bị đám sinh viên chửi rủa thậm tệ.
Tuy nhiên dù bị kìm kẹp tứ phía nhưng Tuyết San nhất quyết không trả lời bất cứ câu hỏi nào, cũng không có phản ứng thái quá gì. Cô vẫn cố tìm cách lách ra bên ngoài vì cô đã nhìn thấy chồng ở phía bên kia và cả Vinh Nam nữa.
Phải mất một lúc lâu thì cả Vinh Nam và Giang Minh cùng vào bên trong được và giải vây cho cô, Vinh Nam nhìn quanh rồi nhắc Giang Minh:
- Anh đưa San ra lối kia đi, người của tôi đã đợi sẵn bên đó, đi lối này sẽ không ra được!
- Cảm ơn cậu!
- Đi ngay đi!
Hai vợ chồng vội chạy theo lối của Vinh Nam chỉ, vẫn bị đám phóng viên đuổi theo sát nhưng người của Vinh Nam đã ngăn kịp thời. Hai vợ chồng thoát ra được thì mau chóng về nhà.
Lúc này ở công ty, ông Sang vẫn chưa thôi ý định mà muốn rõ ràng, nên nói tiếp:
- Sự việc đã như vậy thì cậu Giang Minh không còn đủ tư cách để tham gia cuộc bầu chọn này! Tôi đề nghị mọi người đưa ra ý kiến để có một lãnh đạo thay thế ngay thì mọi việc mới suôn sẻ được, đất nước không thể một ngày không có vua!
Hầu như tất cả các cổ đông đều nhất trí và đồng thuận với ý kiến của ông Sang, họ đồng loạt quay qua bỏ phiếu tín nhiệm cho Giang Vũ, họ nói Giang Vũ mới xứng đáng ngồi vào vị trí đó vì Giang Vũ có một hậu phương vững chắc là Giám đốc tài chính Cát Phượng đây. Ông Giang Hào cũng chứng kiến tất cả từ nãy tới giờ nên chỉ có thể đưa ra quyết định theo số đông:
- Vậy theo sự bỏ phiếu lại thì cậu Giang Vũ sẽ nắm giữ vị trí Tổng giám đốc tập đoàn Giang Thị, từ này về sau mong các cổ đông hết sức giúp đỡ cậu ấy!
- …
Tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên, Giang Vũ đứng lên nói vài lời rồi cuộc họp cũng chấm dứt. Mọi việc diễn ra theo đúng trình tự của ba con ông Sang bày ra thì cả hai người lúc này mừng rỡ ra mặt. Ông ta thở phào nhẹ nhõm, nghĩ bụng từ nay thằng con rể khờ khạo này lên nắm quyền thì mình và con gái sẽ lái nó theo ý, cũng may con gái mình thông minh, nếu không để thằng em trai nó lên nắm quyền thì hỏng bét rồi…
Giang Vũ nhìn ra được sự đắc thắng của ba con ông ta nhưng anh cũng chẳng thèm để tâm, đợi tất cả ra khỏi phòng thì anh nói với Cát Phượng:
- Đến bây giờ em đã yên tâm chưa?
- Chồng em giỏi quá! Vậy là từ nay về sau mẹ con em không phải lo lắng gì nữa rồi!
- Ừ!
- Em về trước, anh ở lại làm nhé?
- Ừ!
Nếu như là trước đây nghe cô khen, và nói năng ngọt ngào như này thì có lẽ anh đã rất vui, nhưng sao bây giờ anh nghe những lời này lại có cảm giác ghê người. Không tránh khỏi được việc nằm chung giường nhưng đã từ lâu anh không còn hứng thú với người vợ này nữa.
Còn lại một mình Giang Vũ, anh liền lấy máy gọi điện cho em trai:
- Tình hình thế nào?
- Em vừa đón được Tuyết San rồi!
- Vợ em không sao chứ?
- Không ạ! Nhưng mình sơ suất quá, chị ta cao tay mời sẵn cả đám chó săn.
- Người không sao là tốt rồi! Còn chuyện đó sẽ có cách giải quyết!
- Em đang về nhà!
- Ừ!
Giang Vũ chắc chắn sau chuyện này thì vợ chồng em trai sẽ rất phiền phức, và hơn hết là em dâu Tuyết San lại nhận không ít những gạch đá. Giang Vũ nghĩ một hồi rồi nhấc máy gọi cho một người, sau vài hồi chuông thì bên kia nghe máy:
- Cậu giúp tôi xóa hết ngay đoạn video của Giang Minh ngay lập tức, bằng mọi cách phải xóa ngay!
- Xóa thì em xóa được, nhưng một số người đã tải về thì không xóa được đâu ạ!
- Cậu cứ làm như tôi bảo đi, còn việc sau đó tôi tự giải quyết!
- Vâng.
Giang Vũ gọi điện xong thì cũng phi xe về nhà ngay, vừa về tới cổng thì đúng lúc thấy ba của Tuyết San và chị gái Tuyết Lan cũng đến…