Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Chỉ Là Kết Hôn Giả - Trịnh Tuyết San

Vậy là việc của vợ chồng em trai đã coi như giải quyết xong, công nhận cái cô em dâu này cũng lắm mưu mẹo đấy! Tự nhiên Vũ lại cười ra miệng, phải lâu lắm rồi anh chưa thực sự có giây phút thoải mái vui vẻ, mà lúc nào anh cũng đầy tâm trạng. Việc của vợ chồng anh sẽ không bao giờ có thể hàn gắn được nữa, xác định chia đôi, có điều là sớm hay muộn mà thôi. Nghĩ tới kế hoạch của em dâu, Vũ lại thấy mừng cho em trai vì lấy được người vợ biết chia sẻ, gánh vác cùng chồng…

Như đã giao kèo trước nên ngay sáng hôm sau chính Cát Phượng đã phải sắp xếp cuộc họp báo để giải thích về vụ việc lộ video của Giang Minh trước đó. Cô ta cũng không thể để mình bị mất mặt nên chỉ có thể giải thích video đó là giả, do một nhân viên không ưa Giang Minh nên cố tình hãm hại anh. Giang Minh không để ý chị ta làm bằng cách nào, mà chỉ để tâm xem chị ta giải quyết hậu quả ra sao, miễn không còn ảnh hưởng tới cuộc sống vợ chồng anh nữa. Và phải đính chính rõ ràng là vợ chồng anh không phải là kết hôn theo hợp đồng.

Lúc này ở nhà, hai vợ chồng ông Giang Hào cũng đang ngồi ở phòng khách xem trực tiếp của buổi họp báo thì ông Hào cười phấn khởi nói với vợ:

- Tôi thấy đứa con dâu út của bà cũng đáo để đấy!
- Lại chả thế! Chính tay tôi chọn con dâu mà lại!
- Một mũi tên trúng hai đích mà lại chả mất chút công sức nào!
- Đúng là lạy ông tôi ở bụi này! Hại người chưa kịp hả hê thì chính mình tự khai mình hại và giờ thì còn tự phải đi đính chính, giải thích nữa! Các cụ nói cấm có sai “ Gậy ông lại đập lưng ông”
- Ừ! Nghĩ lại chỉ thương thằng con trai mình lấy phải người vợ thủ đoạn quá!
- Mà ông này! Tôi thấy chuyện đã rõ thế sao hai đứa con mình không lột mặt nó luôn đi?
- Còn nhiều chuyện liên quan, bà cứ để chúng nó tự xử lý! Tôi với bà bây giờ chỉ vui vẻ hưởng tuổi già, với chuẩn bị bế cháu thôi!
- Cháu có phải là máu mủ nhà mình đâu mà mong mỏi!
- Tôi là nói con của thằng Minh mà!
- Hai đứa nó còn kế hoạch, đợi con San học xong thì đã có gì?
- Còn mấy tháng nữa thôi, mình cứ đi chơi về là có cháu!
- Ôi…giời…tính như ông có mà đến tết…
- Ha ha…thì tính ra lại chẳng qua tết là có…
- Cái ông này…toàn tính cua trong lỗ…thôi tôi đi chơi với mấy bà bạn đây! Hôm nay tôi vui quá!
- …

Ông Giang Hào nhìn vợ cười cười rồi lại tiếp tục xem tiếp cho đến khi kết thúc hẳn cuộc họp báo mới thôi. Ngồi trầm ngâm một lúc ông lấy máy gọi cho con trai lớn, sau hai hồi chuông thì Vũ nghe máy:

- Dạ, con nghe ạ!
- Cái dự án sắp tới con phải chú ý nhiều bên chỗ ba vợ con đấy!
- Vâng, con cũng đang bàn với Minh đây ạ!
- Ừ! Hai đứa cẩn thận đó! Ba thấy vợ con nó không dễ gì ngồi yên đâu! Mà ba nghe được tin bên chỗ công ty nhà Lâm An cũng tham gia đấu thầu lần này, hai đứa nhớ lưu ý!
- Ba yên tâm, lần này con lấy tư cách người đứng đầu tập đoàn Giang Thị ra đấu thầu thì ba con ông ta không dám giở trò đâu ạ! Minh sẽ giúp con làm việc khác!
- Ừ! Vậy con cũng nhân dịp này mà thể hiện với các cổ đông đi!
- Vâng, con hiểu rồi ạ!

Tắt điện thoại rồi nhưng ông vẫn còn hơi lo lắng, có vẻ bên ba con Cát Phượng không dám giở trò nhưng bên công ty nhà ba con Lâm An thì chưa chắc. Con bé này vẫn còn lưu luyến thằng con trai ông, mà hôm trước đến còn có ý định đem con bé ngốc Linh Đan ra làm mồi nhử xem ý định nhà mình thì vẫn phải đề phòng. Người thâm sâu như vậy cũng may ngày đó con mình không lấy phải, không thì ông bà lại vô phúc rước phải hai cô con dâu rắn độc rồi…

Lúc này tại phòng làm việc của Giang Vũ, hai anh em vẫn say xưa bàn bạc công việc thì trợ lý Trần nhắn tin là Cát Phượng đã về tới sảnh công ty rồi. Giang Minh không muốn giáp mặt cô ta, cũng như không muốn lộ mọi thông tin nên tránh đi trước.

Giang Minh đi khỏi được một lúc thì cô ta cũng vào tới phòng của Giang Vũ với vẻ mặt bực bội, hành động vứt cái túi vèo xuống ghế, hậm hực nói:

- Bực cả mình!
- Chuyện nhỏ mà em đã bực làm gì, mà cẩn thận không ảnh hưởng tới đứa bé!
- Chưa kịp làm gì thì đã phải giải oan cho nó rồi!
- Nó đã mất tư cách ngồi vào vị trí đó, lại còn bị xuống chức rồi mà em còn nói chưa bị gì nữa.
- Nhưng em muốn nó biến khỏi đây luôn cơ!
- Làm sao mà nó đi khỏi được, dù gì nó cũng có cổ phần ở đây, với cả nhà vợ nó nữa. Thôi, nhịn một bước trời quang mây tạnh, còn thời gian thì sợ gì không có cơ hội hạ nó thảm hơn!

Cô ta nghe Vũ nói vậy thì mới thôi cằn nhằn nhưng vẫn không quên vụ hôm qua:

- Thế anh đã lấy được đoạn ghi hình đó chưa?
- Anh hủy rồi! Không cần lo nữa!
- Vậy thì tốt rồi! Giờ em muốn về nhà nghỉ chút, mấy nay đứa bé làm em mệt mỏi quá! Lại thêm chuyện này nữa khiến em khó chịu!
- Vậy để anh bảo tài xế đưa em về nghỉ ngơi!
- Anh không đưa em về à?
- Anh bận việc quan trọng, em chịu khó về cùng tài xế đi nhé? Giờ đang trong giai đoạn anh cần thể hiện mình với các cổ đông nên hai mẹ con phải thông cảm cho anh.
- Thôi được rồi! Vậy em về đây!
- Ừ…

Giang Vũ đợi cô ta ra hẳn ngoài thì gọi điện cho tài xế:

- Cậu đưa cô ta về, nếu cô ta không đồng ý thì theo dõi cô ta cho tôi!
- Vâng.

********

Giang Minh lúc này đang xem lại hồ sơ đấu thầu hạng mục sắp tới thì thấy vợ đến, nhìn đồng hồ còn chưa tới 11h thì anh ngạc nhiên hỏi:

- Sao nay em tan học sớm vậy?
- Dạ, nay thay đổi lịch nên bọn em được về sớm! Sao thế? Thái độ kia là không muốn vợ đến đây hả?
- Làm gì có, là anh hơi bất ngờ thôi! Lại đây!

Tuyết San để ba lô xuống ghế rồi đi lại sau lưng chồng, cô đưa tay lên bóp hai vai và phần cổ cho chồng rồi nói tiếp:

- Nãy em mới xem tin tức! Chị ta phải miễn cưỡng đính chính cho việc của chúng ta chắc càng sôi máu, em nghĩ anh phải cẩn trọng đó!
- Em cứ yên tâm đi!
- Em vẫn lo vì giờ Ninh Tuyết đã quay trở lại giúp chị ta rồi!
- Em sắp tới cũng quay về làm, thì anh có đồng mình rồi!
- Em thì giúp được gì mấy, chủ yếu vẫn là hai anh, thôi, nhưng xung quanh lại nhiều kẻ muốn hãm hại quá!
- Có vợ anh thông minh thế thì anh không sợ!
- Anh còn đùa được!
- Anh nói thật mà! Vợ anh rất giỏi đấu với chị ta!
- Có ai mà khen vợ như anh không?
- Vợ anh thì anh khen chứ, và giờ còn muốn thưởng cho đây này…
- Á…

Giang Minh nói dứt lời là kéo vợ ngồi ngay xuống lòng mình, Tuyết San bị bất ngờ nên kêu thành tiếng, cô đánh vào tay anh phản đối:

- Này…bỏ em ra đi, lỡ ai vào thì sao?
- Ai dám vào!
- Thôi bỏ em ra nào!
- Anh thưởng xong thì bỏ!
- Thôi…
- Ngoan nào!
- Ưm…ư…ưm…

Tuyết San bị Giang Minh khóa môi ngay tức khắc, vợ chồng với nhau cũng lâu rồi mà lúc nào cũng nhắng nhít được. Được hôn vợ thỏa mãn rồi thì anh mới buông cô ra, nhưng vẫn không cho cô rời khỏi ghế của mình. Để cô ngồi trong lòng, bàn tay lại nghịch tóc cô vuốt vuốt…

- Em này?
- Sao ạ?
- Anh quyết định để anh Vũ làm vị trí đó em có buồn không?
- Không ạ! Em tôn trọng quyết định của anh! Anh hay anh ấy làm em đều ủng hộ! Với em tiền cũng quan trọng, nhưng anh mới là điều em cần nhất!
- Cảm ơn em!

Hai vợ chồng ngừng một chút thì San nói tiếp:

- Mình chuẩn bị sinh con thôi!
- Em nói gì?
- Bây giờ anh nhàn hạ hơn rồi thì chuẩn bị làm ba thôi!
- Em nói thật không?
- Em muốn ba mẹ hai bên vui vẻ hưởng tuổi già bên con cháu, làm thì làm cả đời đúng không ạ? Em chỉ còn vài tháng nữa là học xong, em đặt mục tiêu sinh cháu cho ông bà trước, nhiệm vụ hoàn thành, đợi con cứng cáp em sẽ nhờ ông bà chăm con rồi sẽ cùng với anh hỗ trợ anh Vũ phát triển tập đoàn ngày càng vững vàng hơn.

Cũng là phụ nữ, cũng là một người vợ, lại ít tuổi hơn chị dâu rất nhiều nhưng vợ anh lại luôn có những suy nghĩ tích cực và thấu đáo, luôn dành cho người khác sụ quan tâm, lo lắng. Giang Minh cảm thấy mình quá may mắn, ông trời đúng là quá ưu ái cho anh rồi! Thực sự anh rất xúc động, nhưng có nói bao lời khen lúc này thì cũng bằng thừa hết! Anh cúi xuống hôn lên trán cô rồi chỉ nói đúng một câu:

- Anh thấy mình là người đàn ông giàu có nhất thế gian!

San thấy chồng dạo này rất hay nói mấy câu ý tứ thì cười cười trêu:

- Hihi…anh lại đang tưởng tượng gì thế? Vậy tính cho em xem có tất cả bao nhiêu cái sổ đỏ, bao nhiêu ký kim cương rồi mà kêu giàu có?
- Những thứ đó không thể so sánh với thứ mà anh đang sở hữu!
- Thứ gì mà bí mật thế?
- Người ta cái gì cũng có nhưng không bao giờ có được em, và em là tài sản vô giá của anh! Chỉ của riêng anh mà thôi!

Tuyết San hạnh phúc nhìn chồng đắm đuối, cái người này càng ngày càng dẻo miệng rồi! Cứ làm cho người ta cảm động thôi, cô vòng tay ôm cổ anh nói nhỏ:

- Ai chỉ cho mà càng ngày càng sến thế?
- Anh yêu vợ là tự nói được mà!
- Thật hả?
- Ừ, nếu không tin thì anh làm cho tin nhé?
- Lại chuẩn bị nhây hả nhưng đây không phải ở nhà đâu!
- Vậy lát về anh làm cho em tin nhé?
- Chỉ thế là nhanh!

Nhìn chồng cười rạng ngời mà Tuyết San thấy ấm lòng lắm, cô thầm cảm ơn ông trời đã cho cô và anh gặp nhau và rồi được lên duyên chồng vợ. Cả hai đang tình trong biển tình thì anh có điện thoại gọi tới, cô vội đứng tránh qua một bên để anh được thoải mái hơn. Trong lúc chờ anh thì cô sắp xếp lại bàn làm việc, vô tình thấy hồ sơ dự án mới, nhìn cái tên công ty là VM quen quen thì cô lật qua xem thử.

Giang Minh nghe điện thoại xong, thấy vợ chăm chú nhìn vào hồ sơ thì hỏi:

- Em có ý kiến gì không?
- Em thấy giá đấu thầu mình để thế này hơi cao anh ạ! Theo em biết lần này có rất nhiều hồ sơ dự thầu, bên nào cũng muốn dành được hạng mục lần này nên có sự cạnh tranh là rất lớn! Em thấy bảo có cả công ty của chị Lâm An cũng tham gia đó!
- Sao em biết?
- Chị Tuyết Lan là trợ lý đắc lực của Tổng Giám đốc VM mà!
- À…anh quên mất đó!
- Dù là người quen đó, nhưng em nghe nói anh sếp của chị em rất sòng phẳng, không kiểu đi chân trong được đâu!
- Anh cũng không thích đi cửa sau, anh thích sự cạnh tranh công bằng!
- Vâng, em nghĩ như thế tốt hơn cho công ty nào có năng lực thật sự! Bên mình mà hợp tác được lần này thì tốt quá anh nhỉ?
- Ừ! Anh sẽ bàn lại với anh Vũ về giá cả, còn giờ mình về nhà thôi!

Tuyết San nhìn vẫn chưa đến giờ về thì trêu chồng:

- Chồng em lại định ăn bớt thời gian đó à?
- Ừm…về sớm còn làm cho vợ tin tưởng chứ!
- Ơ…

Nhấn Mở Bình Luận