Chương 1053:
Nhưng mà, anh hừ cũng không hừ một tiếng.
Hoàng Bá Cường có chút bất ngờ, cười lạnh, từ từ chuyển động dao găm trong tay.
Ánh mắt Đồng Thiên Bảo trợn tròn, trên con mắt tất cả đều là t? máu, cả khuôn mặt đều bởi vì đau đớn cực độ mà hoàn toàn bóp méo, mồ hôi như mưa.
Nhưng, anh lại cắn răng, sống chết hừ cũng không hừ một tiếng.
Hoàng Bá Cường trở tay rút dao găm ra, nhìn đùi Đổng Thiên Bảo máu thịt be bét, không khỏi tán thưởng nói: “Đều nói binh sĩ quân Bắc Cảnh, đều làm bằng sắt, cậu cái tên từ quân Bắc Cảnh lui xuống, thật đúng là có hai phần cốt sắt.”
Hoàng Bá Cường nói xong, lại xách dao găm đẫm máu, đi tới trước mặt Kiều Hiểu Minh, híp mắt nói: “Còn cậu thì sao, nói không?”
Kiều Hiểu Minh đầu đầy mồ hôi, cắn răng, không nói gì.
Hoàng Bá Cường lắc đầu, đột nhiên vung một đao cũng đâm vào đùi Kiều Hiểu Minh.
Kiều Hiểu Minh phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Hoàng Bá Cường trừng mắt nhìn Kiều Hiểu Minh, một bên chậm rãi chuyển động dao găm, một bên cười dữ tợn hỏi: “Nói không?”
Kiều Hiểu Minh kêu rất thảm thiết, nhưng bất ngờ chính là, anh ta kêu cực kỳ thê thảm, nhưng cái gì cũng không chịu nói.
Đồng Thiên Bảo là người đàn ông kiên cường, tăng thêm đao phủ, hừ cũng không hừ một tiếng.
Kiều Hiểu Minh nhìn tương đối hèn nhát, bị thương liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, tên này kêu thảm thiết, nhưng cũng không nói cái gì.
Hoàng Bá Cường không phục nói: “Tôi không tin không giải quyết được hai người các người!”
Nói xong, ông ta liền chuẩn bị tiếp tục tra tấn.
Hạng Cô Thành lúc này lại thản nhiên mở miệng: “Hoàng Bá Cường, chút chuyện nhỏ này, giao cho thủ hạ làm là được rồi.”
Hắn nói xong, chỉ vào một người đàn ông áo đen bên cạnh: “Anh đến!” “
“Anh thay phiên nhau tra tấn với hai người bọn họ, cứ cách năm phút một dao, xem bọn họ ai chịu không nỗi trước, ai nói trước.”
Thủ hạ áo đen gật đầu, chợt lại hỏi: “Nếu hai người bọn họ đều không chịu nói rõ thì sao?”
Hạng Cô Thành nhìn Đổng Thiên Bảo cùng Kiều Hiểu Minh, cười nói: “Vậy anh liền đem hai người bọn họ thiên đao vạn quả(*), nếu hai người bọn họ chịu đựng được thiên đao vạn quả, vậy thì cho hai người bọn họ chết đi.”
(*) róc từng miếng thịt.
Thủ hạ áo đen dữ tợn cười nói: “Thuộc hạ rõ, thuộc hạ cam đoan xuống đao sẽ rất chú ý, vừa làm cho bọn họ đau không muốn sống, lại khiến cho bọn họ trong thời gian ngắn không chết được.”
“Nếu bọn họ vẫn không chịu thú nhận, vậy hai người bọn họ thật sự phải nếm mùi vị thiên đao vạn quả.”
Hạng Cô Thành mỉm cười nói: “Vậy nơi này liền giao cho các người.”
“Hoàng Bá Cường, chúng ta đi ăn cơm trước, ăn no rồi trở về xem kết quả.”
Hoàng Bá Cường vội vàng nói: “Vâng, Hạng tiên sinh, tôi đã dặn đầu bếp Yêu Nguyệt lâu làm nhiều món đồ nhắm ngon, chúng ta hiện tại cùng ngài đi qua.”
Khu phố ven sông.
Tống sính Đình đang ăn cơm với gia đình.
Trần Ninh nói chuyện với Tần Tước ở ban công, Tần Tước hạ giọng nói: “Thiếu soái, đại sự không tốt.”
Trần Ninh kinh ngạc nói: *Đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Tước nói: “Tôi vừa mới biết được, Đổng Thiên Bảo mắt tích, nghe nói hình như là bị một đám người thần bí bắt cóc.”
Trần Ninh nhíu mày: “Tuy rằng Đồng Thiên Bảo bị thương xuất ngũ, thực lực không bằng năm đó ở trong quân, nhưng thực lực của anh ta đối với người bình thường mà nói, cũng coi như không tầm thường.”
“Hơn nữa bây giờ anh ta là bá chủ ngầm của thành phố Trung Hải, ở mảnh đất nhỏ Trung Hải này, ai dám động đến anh ta?”
Tần Tước nói: “Người ở thành phố Trung Hải tất nhiên không có máy người dám động Đồng Thiên Bảo.”
“Nhưng người phương Bắc cũng chưa chắc sợ Đổng Thiên Bảo, thậm chí căn bản cũng sẽ không coi Đẳng Thiên Bảo là chuyện đáng kẻ.”
Trần Ninh nói: “Cô nghi ngờ là người của Hạng gia làm?”
Tần Tước nói: “Không phải Thiếu soái ngài vừa mới giáo huấn gia quản gia Hạng gia Hạng Yến sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!