Tần Diễm Thạch vậy mà lôi cả chính phủ ra, là vì để áp chế Giang Nghĩa, điển hình này là được lợi lộc của người khác tới tìm Giang Nghĩa gây sự.
Chỉ là ông ta e là tìm nhầm người rồi!
Giang Nghĩa bình thản nói: “Chủ nhiệm Tần, tôi cảm thấy hôm nay ông tới đây hình như mang theo nhiệm vụ, chúng ta cũng đừng đoán qua đoán lại nữa, nói thẳng đi, ông rốt cuộc muốn tôi làm như nào?"
Tần Diễm Thạch đã cười.
Advertisement
“Ừ, coi như cậu còn có chút đầu óc.
“Nếu cậu đã biết điều như vậy, tôi cũng không làm khó cậu nữa.
“Tôi muốn cậu chủ động đề xuất không thể hoàn thành dự án, sau đó rút khỏi dự án này, đừng đánh chủ ý vào chức minh chủ nữa.”
Advertisement
Thì ra là mục đích như vậy.
Giang Nghĩa đánh giá Tần Diễm Thạch từ trên xuống dưới, không hiểu mà hỏi: “Trước đó là các ông đích thân mở họp tìm chúng tôi tới làm, sao hả, bây giờ thay đổi chủ ý rồi sao?”
Tần Diễm Thạch nói: “Có thay đổi chủ ý hay không không phải chuyện của cậu, cậu chỉ cần làm theo lời tôi nói là được!”
“Ồ? Chủ nhiệm Tần, vậy đây rốt cuộc là ý của cá nhân ông, hay là ý của Xã Khoa Viện?”
“Có khác biệt sao? Tôi phụ trách theo dõi tiến độ về sau của dự án, ý của tôi chính là ý của Xã Khoa Viện
Tần Diễm Thạch có dáng vẻ bá đạo không nói lý.
Theo ông ta thấy, Giang Nghĩa cho dù giàu có hơn nữa, vậy cũng chỉ là một người dân bình thường mà thôi.
Dân không đấu lại quan.
Tần Diễm Thạch chỉ cần nguyện ý, vẫn có rất nhiều cách xử lý Giang Nghĩa.
Hiện trường yên tĩnh mười mấy giây.
Giang Nghĩa cuối cùng mở miệng nói: “Chủ nhiệm Tần, thứ cho tôi nói thẳng, công ty chúng tôi vì dự án này bỏ lượng lớn nhân lực vật lực tài lực, không thể nói dừng giữa chừng thì dừng được.”
“Muốn tôi dừng dự án cũng được, trừ phi ông có thể trả lại số tiền mà công ty chúng tôi đã bỏ vào.
Tần Diễm Thạch khinh thường nói: “Sao hả, cậu còn muốn đòi tiền với chính phủ? Lá gan của cậu khá lớn đấy.
Ông ta đập bàn đứng dậy: “Nói cho cậu biết, cậu chỉ là một người dân bình thường, tôi cho cậu sống thì cậu sống, tôi muốn cậu chết thì cậu chết, cậu căn bản không đấu lại tôi.
“Tôi cũng nể tình cậu tốt xấu gì cũng là chủ tịch của công ty lớn, chừa chút thể diện cho cậu, cậu đừng có mà không biết điều.”
“Nếu cậu chọc điên tôi, cẩn thận tôi nhổ cả gốc rễ của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc của cậu lên”
Khẩu khí này cũng quá ngông cuồng rồi.
Giang Nghĩa yên lặng nhìn người đàn ông diễu võ giương oai trước mắt, tò mò hỏi: “Chủ nhiệm Tần, ông ngông cuồng như vậy, không sợ bị người bên trên biết, cách chức điều tra ông sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!