Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

CHƯƠNG 127

Quả thật, đầu bếp mà ông ta mời tuy rằng trình độ không kém, đều là giỏi nhất ở khu Giang Nam, nhưng mà so với đầu bếp giỏi nhất trên toàn thế giới như Robert, vẫn là chênh lệch không nhỏ.

Ông ta tức giận cực kì, thầm nói: “Bình thường chẳng quan tâm đến mẹ, tới lúc chia tài sản mới trở về xum xoe, thực làm cho người ta ghê tởm.”

Tô Trung Nguyên cười híp mắt nói với bà: “Mẹ, mấy món rác rưởi này mẹ đừng ăn nữa, đợi chút nữa con kêu ngài Robert làm cho mẹ một bàn cao lương mỹ vị, cho mẹ mừng thọ vui vẻ, được không ạ?”

Tô Cầm thở dài, chỉ trích nói: “Trung Nguyên à, khẩu vị của mẹ hơi đặc biệt, em mời đầu bếp nước ngoài đến, làm sao có thể làm ra món mẹ thích được chứ? Sợ là không đáng tin đâu.”

Tô Trung Nguyên nổi giận: “Chị cả, một người phụ nữ như chị thì biết cái gì? Ngài Robert chính là đầu bếp giỏi nhất trên toàn thế giới, anh ta không đáng tin còn có ai đáng tin?”

“Hơn nữa, chị cả cũng không phải là em nói chị, thằng ba nó tốt xấu còn biết mời mấy tên đầu bếp tầm thường đến làm màu? Là chị cả, chị lại chẳng làm gì, một người đầu bếp cũng không mời, một chút lòng hiếu thảo cũng không có, còn cằn nhằn này kia với em, chị biết xấu hổ chút được không?”

Một người phụ nữ như Tô Cầm, bị gièm pha trước mặt mọi người, hai má lập tức đỏ bừng.

Giang Nghĩa ở bên cạnh đi ra, mỉm cười nói: “Mẹ của tôi thật ra cũng đã mời đầu bếp.”

Tô Cầm lúc này mới nhớ đến, bà không phải đã kêu Giang Nghĩa sắp xếp xong đầu bếp từ lâu rồi sao? Sao lại quên mất chuyện này rồi?

Tô Trung Nguyên cười ha hả: “Sợ không phải là đầu bếp tầm thường ở ven đường đâu nhỉ?”

Giang Nghĩa thản nhiên nói: “Khác không dám nói, khẳng định tốt hơn tên nước ngoài mà ông tìm tới.”

“Hừ, nói năng thật hùng hồn, kêu ra đây để tao coi thử.”

Giang Nghĩa gọi điện thoại cho Nhiếp Tranh, không bao lâu sau, Nhiếp Tranh đi vào phòng khách, đi tới trước mặt mọi người.

Dáng vẻ hiên ngang của Nhiếp Tranh, cho người ta cảm giác không giận tự uy, nhưng mà cánh tay của ông ta…

Tô Trung Nguyên nhìn thấy cười ha ha: “Xin lỗi xin lỗi, tôi lúc đầu còn nói là ở ven đường tìm tới, tôi sai lầm rồi, loại này hẳn là nhặt từ đống rác nhỉ? Mấy người có ai gặp qua đầu bếp chỉ có một cái cánh tay không? Giỡn hả?”

Mọi người ở đây đều líu lưỡi, thầm nói Tô Cầm cũng thật là, sao có thể làm qua loa với đại thọ của mẹ mình như thế? Cho dù không có tiền, cũng phải mời đầu bếp đáng tin chút chứ.

Không cần là đầu bếp giỏi, cũng phải là đầu bếp trong khách sạn chứ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận