Biệt thự nhà họ Triệu, thủ đô.
Triệu Hải Nhân ngồi trên cái ghế bằng gỗ lim ở trong nhà, nheo mắt nhìn điện thoại trong tay.
Lần đầu tiên anh ta bị người khác từ chối quả quyết như thế.
Cho dù trước kia người ta có muốn từ chối anh ta thì cũng sẽ vô cùng lịch sự, hơn nữa người dám từ chối anh ta đều là những nhân vật như gia chủ các gia tộc lớn ở thủ đô.
Hoàn toàn không ngờ chỉ là một tổng phụ trách khu Giang Nam nho nhỏ mà cũng dám thờ ơ với anh ta.
Mặc dù Giang Nghĩa là chiến thần Tu La, có được địa vị cao thượng, nhưng người có lợi hại đến đâu thì cũng là người bên ngoài, không phải là người ở thủ đô.
Ở thủ đô, dù quan chức có nhỏ đến đâu thì cũng không phải là thứ mà quan chức ở bên ngoài có thể so sánh.
Triệu Hải Nhân chưa từng gặp phải người nào không cho mình thể hiện như thế.
Anh ta đã tự mình gọi điện thoại, Giang Nghĩa lại không hề coi trọng, haha, đúng là cho thể diện mà không cần.
Quản gia ở bên cạnh bước tới và nói: “Cậu cả, có cần tôi ra mặt đến khu Giang Nam một chuyến không?”
Triệu Hải Nhân khoác tay: “Không cần đâu, đợi đến lúc ông đến đó thì con đàn bà Bành Á Linh ấy đã bị tra hỏi xong rồi. Thôi bỏ đi, những chuyện mà cô ta biết cũng không phải là cái gì quan trọng, sẽ không tạo thành tổn thất lớn cho nhà họ Triệu.”
“Chỉ có điều là làm như vậy, e là thế lực ở cả khu Giang Nam của nhà họ Triệu sẽ bị nhổ cỏ tận gốc.”
“Hay cho Giang Nghĩa, thế mà lại xúc phạm người có quyền thế ở nhà họ Triệu, can đảm đó.”
Ngoài miệng thì không nói trả thù, nhưng mà trong lòng Triệu Hải Nhân đã yên lặng xếp Giang Nghĩa vào danh sách kẻ thù, chỉ cần sau này có cơ hội thì tất nhiên sẽ đẩy Giang Nghĩa vào con đường chết.
Anh ta để điện thoại xuống.
“Không cần quan tâm đến chuyện khu Giang Nam đâu, bây giờ chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần phải xử lý.”
“Ở bên phía lão gia Rết như thế nào rồi?”
Quản gia trả lời: “Ông ta hi vọng chúng ta có thể trợ giúp nhiều hơn, thậm chí là hi vọng chúng ta có thể đứng bên phe ông ta.”
“Haha.” Triệu Hải Nhân cười lạnh: “Mơ tưởng viển vông. Chúng ta âm thầm giúp đỡ ông ta đã là nể mặt ông ta lắm rồi, phải biết là ngoại trừ nhà họ Triệu chúng ta thì không có ai dám giúp lão gia Rết, đối thủ lần này ông ta đối mặt không phải là người bình thường.”
Quản gia nói: “Không phải đối thủ của lão gia Rết cũng là đối thủ của chúng ta à, thật ra thì tôi cảm thấy không bằng chúng ta cứ bồi dưỡng lão gia Rết lớn mạnh, để lão gia Rết giúp chúng ta tiêu diệt đối thủ, mượn đao giết người.”
Triệu Hải Nhân lắc đầu.
“Đừng nghĩ mọi chuyện đơn giản như thế, đối thủ của chúng ta cũng không phải là người mà lão gia Rết có thể đối phó.”
“Hơn nữa, ông cho rằng lão gia Rết là người tốt à?”
“Chuyện mà nhà họ Triệu chúng ta phải làm chỉ là hỗ trợ lão gia Rết đấu với đối phương cho đến chết, không cần phải giải quyết đối thủ, cứ tiếp tục mài mòn như thế, bào mòn tinh lực của đối thủ, làm tiêu hao thực lực của đối thủ.”
“Đợi đến khi thời cơ thích hợp, nhà họ Triệu chúng ta đã có thể tiêu diệt đối thủ, đánh bại lão gia Rết.”
“Cái này được gọi là trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.”
Quản gia nghe xong mới chợt hiểu ra: “Vẫn là cậu cả suy nghĩ chu đáo, là do tôi đã nghĩ quá đơn giản rồi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!