Lúc này, nếu như còn dám đứng bên cạnh Đinh Hồng Diệu, ngộ nhỡ bị cảnh sát nghĩ là đồng phạm, kết cục không cần nghĩ cũng đã biết, càng phân rõ quan hệ càng tốt.
Những người đi với nhau vì lợi ích, đến cuối cùng cũng vì lợi ích mà mỗi người một ngả.
Đinh Thu Huyền ở bên cạnh không khỏi cười khẩy, cái đám người không có chủ kiến, dễ bị dao động này, nhìn thấy mà khiến người khác cảm thấy buồn nôn.
Đinh Trung lại nhìn về phía người của hội đồng quản trị.
“Những người khác tôi không quan tâm, người của hội đồng quản trị hình như có mối quan hệ khá tốt với Đinh Hồng Diệu!”
“Cũng đúng, mấy người ủng hộ Đinh Hồng Diệu như vậy, nhất định có mối quan hệ vô cùng sâu đậm với anh ta.”
“Nói không chừng chuyện mưu sát tổng phụ trách, mấy người ở sau lưng cũng có tham gia vào.”
Thịch một tiếng, đại diện hội đồng quản trị đứng dậy, ấp úng nói: “Ông, ông Đinh, ông đừng, đừng nói linh tinh, đừng nói linh tinh! Mặc dù chúng tôi có quan hệ không, không tồi với Đinh Hồng Diệu, nhưng chuyện mưu sát tổng phụ trách, chắc chắn không, không liên quan gì đến chúng tôi!”
Đinh Trung cười: “Có liên quan hay không không phải ông nói là tính, bây giờ tôi đã báo cảnh sát, để cảnh sát điều tra xong là ông sẽ biết thôi.”
Đại biểu hội đồng quản trị sợ đến mức khuôn mặt tái nhợt.
Mặc dù ông ta không tham gia vào vụ mưu sát, nhưng cũng lén lút cùng với Đinh Hồng Diệu làm không ít chuyện xấu, không thể để điều tra!
Lúc này, những thành viên ban giám đốc khác cũng đứng ra.
“Này ông cụ à hội đồng quản trị thật sự không hề ủng hộ Đinh Hồng Diệu.”
“Không sai, đều là một mình cậu ta đại diện cho tất cả chúng tôi, chúng tôi thật sự rất phản đối Đinh Hồng Diệu.”
“Chúng tôi cũng rất nhớ cảm giác lúc ông cụ Đinh làm chủ gia đình!”
Đám người này vì bảo vệ bản thân, không chút do dự bán đứng đại diện hội đồng quản trị, đám người này không hề có suy nghĩ ‘đồng lòng’, ai cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình.
Vì để bảo đảm sự an toàn cho bản thân, người bạn lúc nãy còn đứng cùng bên, nói bán đứng là có thể bán đứng.
Sắc mặt của người đại diện kia tái mét.
Bình thường mọi người đều là châu chấu trên cùng một sợi dây, cùng nhau ủng hộ Đinh Hồng Diệu, tại sao bây giờ lại ném ông ta ra? Quá vô lương tâm rồi?
Người đại diện sắp khóc đến nơi rồi.
“Cái kia, ông cụ Đinh, lúc nãy tôi nhất thời hồ đồ thôi.”
“Ông đừng báo cảnh sát, bây giờ tôi đã nghĩ thông suốt rồi, Đinh Hồng Diệu này lộng quyền, ngang ngược, bảo thủ cố chấp, từ lâu tôi cũng cảm thấy anh ta không thích hợp làm chủ gia đình.”
“Theo như tôi thấy, ông cụ Đinh làm chủ gia đình vẫn thích hợp hơn!”
Con người dưới hiên nhà không thể không cúi đầu!
Đinh Trung nghe thấy vậy, cười haha, ông ta đặt điện thoại xuống, cũng không báo cảnh sát nữa, chỉ vào đám người của hội đồng quản trị nói: “Mấy người đó, đúng là gió chiều nào xoay chiều nấy, tham sống sợ chết, lúc trước sao tôi không nhìn ra sự bỉ ổi của mấy người nhỉ? Đúng là một đám tiểu nhân!”
Ở trước mặt mọi người, nói ra những lời này, có chút tổn thương người khác.
Nhưng với tính cách kia của Đinh Trung, ông ta không thèm để ý đến những điều này.
Người của hội đồng quản trị cũng không dám nói gì, bọn họ quả thật tham sống sợ chết, hơn nữa bây giờ chuôi dao đã nằm trong tay đối phương, ngộ nhỡ Đinh Trung lựa chọn báo cảnh sát, vậy thì từng người bọn họ đều phải gánh chịu hậu quả.
“Thôi được.”
Đinh Trung nói tiếp: “Đinh Hồng Diệu phạm tội lớn như vậy, không thể ra mặt, nhưng nhà họ Đinh không thể như rồng mất đầu, vị trí gia chủ mới này vẫn phải có người đảm nhiệm!”
“Mấy người đều lựa chọn tôi, nhưng tôi già rồi, không thể dùng được nữa, không muốn đảm nhiệm vị trí gia chủ này.”
Mọi người lần lượt nhìn nhau.
Cái này có ý gì? Đinh Hồng Diệu bị bắt, Đinh Trung quăng gánh không làm, lẽ nào trơ mắt nhìn nhà họ Đinh tiêu đời sao?
Sau đó, Đinh Trung xóa tan phán đoán của mọi người.
Ông ta nói: “Bây giờ, tôi đề cử một người để tiếp nhận vị trí gia chủ này. Người này trẻ tuổi, mạnh mẽ, thông minh, giỏi giang, là người thích hợp nhất để làm gia chủ.”
“Mấy người cũng không cần đoán nữa, người này chính là cháu trai của tôi….Đinh Phong Thành!”
Lời này vừa được nói ra, cả hội trường trở nên ồn ào.
“Anh ta?”
“Không phải chứ? Để Đinh Phong Thành làm gia chủ, vậy không phải nhà họ Đinh xong đời rồi sao?”
“Hơn nữa, Đinh Phong Thành bây giờ không có một chút cổ phần nào, sao có thể đến lượt anh ta làm gia chủ chứ?”
“Nếu là tôi, để cháu rể Giang Nghĩa làm gia chủ còn tốt hơn Đinh Phong Thành.”
Mọi người đều không xem trọng Đinh Phong Thành.
Thực ra, Đinh Phong Thành cũng không xem trọng mình, theo như anh ta thấy, cho dù là Đinh Thu Huyền hay là Giang Nghĩa đều có tư cách nhận vị trí gia chủ này hơn anh ta.
Anh ta đã từng mang đến cho nhà họ Đinh không ít tai họa, không có được sự tín nhiệm, cũng không có năng lực.
Anh ta, không xứng.
Đinh Phong Thành tự cảm thấy hổ thẹn vì thua kém người khác cúi thấp đầu trong những tiếng chất vấn của mọi người.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!