Chương 407
Đương nhiên chuyện này không có khả năng, cổ Thụ Tiên Thiên vạn năm khó gặp, cho dù đặt ở tông môn cổ cũng là thánh vật vô thượng, sao có khả năng có được một vạn cây.
Dọc theo đường đi, Lâm Tuyết Trinh không ngừng nói chuyện, nhưng thấy Tần Trạm không để ý tới cô ta, cô ta cũng không có ý quấy rầy nữa.
Nửa đêm, cuối cùng máy bay cũng hạ cánh xuống sân bay.
Từ lúc xuống máy bay, thần thức của Tần Trạm nhanh chóng mở ra.
Rất đáng tiếc, cả sân bay chỉ có ít ỏi ba bốn võ giả, hơn nữa thực lực đều rất kém, chỉ có cảnh giới tông sư.
“Xem ra nước Mỹ cũng không coi trọng võ đạo.” Tần Trạm cảm thán, đương nhiên, hoàn cảnh nước Mỹ cũng không thích hợp tu võ.
“Không phải nói có người đón chúng ta sao? Người đâu?” Vừa xuống máy bay Lâm Tuyết Trinh đã hỏi.
Thần thức của Tân Trạm quét một vòng, lắc đầu nói: “Tìm một chỗ ở trước, đã muộn thế này rồi, có khả năng bọn họ không đến được.”
“Như vậy cũng không quá coi trọng chúng ta rồi.” Lâm Tuyết Trinh có chút khó chịu than thở nói.
Sau khi đến nước Mỹ, đãi ngộ của Tần Trạm càng kém hơn tưởng tượng, chẳng những không ai tiếp đón, thậm chí ngay cả điện thoại đều không nhận được.
May mà Lâm Tuyết Trinh biết tiếng Anh, hai người thuận lợi ngồi lên xe, đi tới khách sạn.
Trước quầy lễ tân, Lâm Tuyết Trinh ríu rít nói tiếng anh với nhân viên quầy lễ tân, Tần Trạm gần như không nghe hiểu một chữ.
“Này, cô ấy nói chỉ còn một phòng, ôi chao, ai ôi.” Lâm Tuyết Trinh quay đầu nói. Tần Trạm nhướng mày, đánh giá Lâm Tuyết Trinh một cái, nhìn không giống nói dối.
“Ánh mắt anh là có ý gì, làm như ai cũng muốn ở cùng phòng với anh ấy.” Lâm Tuyết Trinh khinh thường nói.
“Vậy ở đây đi.” Tần Trạm nhìn thoáng qua đồng hồ, sắp sáng sớm rồi, không còn sức để giày vò nữa rồi.
Lâm Tuyết Trinh líu ríu nói một lúc lâu, cuối cùng thuê ở đây.
Sau khi đi vào phòng, phát hiện trong phòng chỉ có một chiếc giường to, ngay cả ghế sô pha đều không có.
“Như vậy làm sao ngủ đây?” Lâm Tuyết Trinh có chút đỏ mặt than thở.
Không biết vì sao, ở trong cảnh tượng như vậy, cô ta tự nhiên lại nhớ tới hình ảnh lúc trước đổ oan cho Tần Trạm.
Tần Trạm không hé răng, anh tìm một bộ chăn gối trong ngăn tủ ra ném lên mặt đất, lại cầm một cái gối đặt ở trên giường.
“Ôi, anh muốn ngủ trên đất à? Ngày mai anh còn phải tham gia thi đấu, ngủ trên đất nghỉ ngơi không tốt, thực ra tôi không để ý lắm, dù sao anh cũng sẽ không..”
“Cô ngủ phía dưới đi.” Lâm Tuyết Trinh còn chưa nói xong, Tần Trạm đã vươn tay chỉ phía dưới đất.
Lâm Tuyết Trinh ngẩn người, sau đó cô ta đỏ mặt nói: “Anh… Anh bảo tôi ngủ dưới đất sao?”
“Nếu không thì sao? Tôi là trưởng lão, cô là dược đồng, chẳng lẽ là tôi ngủ trên đất hay sao?” Sau khi nói xong, Tân Trạm lập tức nằm trên giường, ngáy o o rồi.
Lâm Tuyết Trinh tức giận giậm chân, vẻ mặt u oán nằm trên mặt đất.
Tám giờ sáng ngày hôm sau, Tân Trạm nhận được một tin nhắn và một cuộc điện thoại.
Sau khi nghe máy, đối phương ở trong điện thoại nói: “Bây giờ cậu đang ở đâu?”
Tần Trạm nhíu mày, cuộc điện thoại này, hẳn là Tiết Hồng Nghĩa mà phủ chủ nói.
Vì thế Tần Trạm lập tức nói tên khách sạn.
“Ừm, ở đó đợi đi, lát nữa tôi qua đón cậu.” Sau khi nói xong, ông ta lập tức cúp điện thoại.
Còn tin nhắn kia, là thời gian và địa chỉ so tài.
Tần Trạm không khỏi nhíu mày, xem ra so tài này hẳn là do hiệp hội luyện dược quốc tế tổ chức, nếu không đâu khinh thường người của phủ Dược Thần như vậy.
Đúng lúc này, điện thoại lại vang lên.
“Xuống đây đi.” Đối phương nói trong điện thoại.
Tân Trạm không hé răng, anh cúp điện thoại xong, lập tức đi đến kéo Lâm Tuyết Trinh dậy.
“Ừm, làm gì thế tôi còn chưa ngủ đủ mà.” Lâm Tuyết Trinh xoay người, lại ngủ thiếp đi.
“Đứng dậy, nên xuất phát rồi.” Tần Trạm trầm giọng nói.
Năm phút sau.
Tần Trạm và Lâm Tuyết Trinh đi tới cửa khách sạn.
Ở chỗ cửa đỗ một chiếc xe, trước xe là một người trẻ tuổi.
Tần Trạm nhìn anh ta một cái, phát hiện vậy mà người thanh niên này là võ tông đỉnh phong, cảnh giới cỡ này, đừng nói là đặt ở nước Mỹ, cho dù đặt ở Việt Nam, cũng là đứng đầu.
“Anh là Tân Trạm à?” Người trẻ tuổi này đi tới hỏi, anh ta tự giới thiệu: “Tôi tên là Tiết Thiên Tung, ba tôi bảo tôi tới chăm sóc anh.”
“Wì sao ba anh không tới?” Vẻ mặt Tần Trạm không chút thay đổi hỏi.
Tiết Thiên Tung có chút khó chịu nói: “Ba tôi còn nhiều chuyện, đâu thể tự mình tới tìm anh?”
Trong lòng Tân Trạm cũng có chút không thoải mái, cảm thấy nhà họ Tiết này, hình như cũng không coi trọng phủ Dược Thần lắm.
“Lên xe đi.” Tiết Thiên Tung nói.
Trên đường tới địa điểm so tài, Tiết Thiên Tung nói: “Đến nơi này, mọi việc đều phải nghe lời tôi, chuyện không nên nói thì đừng nói, biết không?”
Đối với thái độ của Tiết Thiên Tung, Tần Trạm không thích lắm, cho nên lời nói của Tiết Thiên Tung, Tần Trạm không thèm để ý tới.
Tiết Thiên Tung khẽ hừ một tiếng, trong lòng nảy sinh ra chút không vui đối với Tần Trạm.
Đi rất lâu, xe đi tới nơi thi đấu ở một vùng ngoại thành nước Mỹ.
Cách nơi thi đấu không xa, là một vùng núi và rừng sâu liên miên không ngừng, có mùi linh khí nhàn nhạt phiêu tán từ trong ra.
“Đến nơi rồi.” Tiết Thiên Tung chỉ bên trong: “Tuy anh là người của phủ Dược Thân, nhưng đại diện cho cả Việt Nam, hiểu rõ đúng không?”
Tần Trạm không hé răng, anh kéo cánh tay Lâm Tuyết Trinh, sau đó đi vào trong hội trường.
Trong hội trường rất to, không chỉ là quyết đấu giữa Tần Trạm và hiệp hội luyện dược quốc tế, còn có đội đại diện cho quốc gia khác.
Nhưng những đội đại diện này không giao đấu với Tần Trạm, thời gian dự thi của từng đội không giống nhau, trên cơ bản một ngày chỉ so tài một trận.
Trận đấu ngày hôm nay được chú ý nhất, là trận đấu giữa phủ Dược Thần và hiệp hội luyện dược quốc tế.
Trên đài trên không cao nhất ở hội trường, một ông cụ tóc bạc đang lạnh lùng nhìn phía dưới.
“Hội trưởng, người kia là Tần Trạm.”
Một thanh niên bên cạnh ông ta chỉ vê phía Tân Trạm nói.
Đôi mắt hội trưởng hơi híp lại, thần thức lập tức tràn đây trời đất quét về phía Tần Trạm.
Tần Trạm lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hội trưởng, sau đó khẽ hừ một tiếng, gọn gàng linh hoạt chặt đứt thần thức của ông ta.
“Hửm”” Hội trưởng nhíu mày lại: “Có chút bản lĩnh.”
Ông ta đánh giá Tần Trạm, nói: “Cậu ta là đồ đệ của Khương Mạch Liên sao?”
Nhắc tới phủ chủ của phủ Dược Thần, lúc này trong mắt ông ta lập tức hiện lên chút tàn nhẫn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!