Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Chiến Thần Vĩ Đại Nhất Tần Trạm Full

Sau khi rời khỏi nhà họ Tô, Tần Trạm tìm một khách sạn tạm thời ở trọ. May mà có thể ngân hàng của nhà họ Tô, nếu không Tần Trạm thật sự không có chỗ nương thân.

Sau khi làm thủ tục nhận phòng, Tần Trạm vội vã ngồi lên giường, nhắm mắt lại. Anh muốn mau chóng tìm hiểu rõ truyền thừa mà cha mình để lại có những gì, cần làm gì.

Khi vừa nhắm mắt, ánh sáng màu vàng trong đầu lại hiện lên, tất cả cuốn sách đều bày ra trong đầu anh.

Đối với Tần Trạm, việc quan trọng nhất hiện nay là cứu cụ Tô, cho nên anh lập tức mở sách liên quan tới y học thánh thuật.

Sau khi đọc một lát, Tần Trạm phát hiện những y học thánh thuật này hoàn toàn không phải là người thường có khả năng làm được. Mỗi một loại đều liên hệ với linh khí trong người mình. Sau khi đã đạt đến đỉnh cao, đừng nói là chữa bệnh, cho dù muốn khiến người chết sống lại thì cũng chỉ là chuyện nhỏ. Ví dụ như Hoàn Hồn đan, Hồi Sinh đan, thuốc an thần vân vân… Mỗi một loại đều có thể chữa cho cụ Tô một cách dễ dàng. Chẳng qua… Những loại thuốc này đều cần dược liệu quý trọng, rất khó đối với Tần Trạm.

“Chỉ có thể đến các tiệm thuốc lớn xem thử.” Tần Trạm thầm nghĩ.

Sau đó, Tần Trạm bắt đầu xem bí thuật tu tiên. Thứ quan trọng nhất trong truyền thừa của cha chính là bí thuật tu tiên. Luyện khí là bước đầu tiên, trên luyện khí có trúc cơ, khai quang, linh hư, tích cốc… gần mười đẳng cấp. Mà chỉ cần hoàn thành bước đầu tiên là luyện khí kỳ thì có thể hoành hành ở thế giới này không có địch thủ! Đạt tới trúc cơ, có thể nói là thế gian vô địch, tuổi thọ đạt đến mấy trăm năm.

Trong cuốn sách này ghi lại, Đạm Thành từng có một cao thủ trúc cơ, được muôn dân kính ngưỡng, giơ tay có thể lấy tính mạng người khác trong chớp mắt. Đọc đến đây, Tần Trạm không khỏi hít vào một hơi, ánh mắt tràn đầy phấn khởi.

“Nếu mình bước lên con đường tu tiên thì trên thế giới này, còn ai có thể ức hiếp mình!?” Tần Trạm nắm tay, vẻ mặt đầy hào hứng. Trong đầu anh không khỏi hiện lên cảnh tượng bị chị em nhà họ Lâm chửi rủa, Triệu Sĩ đấm đá cùng với tiếng cười nhạo của mọi người.

“Hãy đợi đấy!” Tần Trạm nắm chặt bàn tay, vẻ mặt dần trở nên lạnh lẽo.

Đến hừng đông, Tần Trạm rời khỏi khách sạn, đến cách tiệm thuốc lớn. Tiếc răng trong tiệm thuốc chỉ có dược liệu bình thường, đừng nói là trên trăm năm, ngay cả trên mười năm cũng rất hiếm thấy.

“Chàng trai, loại dược liệu quý hiếm như thế thì sao mà vào tay chúng tôi được? Cậu nghĩ nhiều quá.” Thầy thuốc trong tiệm thuốc không nhịn được cười nói.

Ông ấy nói cũng không sai, dược liệu cực phẩm thực sự e rằng đều đã lọt vào tay người giàu, nào có khả năng lưu hành trên thị trường. Tần Trạm không còn cách nào khác, đành phải tạm thời mua một ít dược liệu thường mang về.

Khi anh về đến nhà thì sắc trời đã nhá nhem tối. Đúng lúc này, Tô Uyên gọi điện thoại tới. Cô cười nói: “Bác sĩ Trạm, tối nay anh rảnh không?”. Tần Trạm vội nói: “Cô Uyên có việc gì à?”

Tô Uyên nói: “Ông nội tôi mời một vị danh y từ thủ đô đến khám bệnh, tôi muốn anh cũng đến đây, được không?”

Chuyện này.” Tần Trạm không khỏi cau mày. Anh vừa mua dược liệu xong, còn chưa kịp sắc thuốc thì sao có thể chữa bệnh cho cụ Tô?

“Cứ quyết định thế nhé. Anh ở đâu? Tôi sẽ đến đón.” Không chờ Tần Trạm trả lời, Tô Uyên đã bá đạo nói. Tần Trạm không còn cách nào khác, đành phải đồng ý.

“Vậy thì mượn nồi nhà họ Tô dùng tạm vậy.” Tần Trạm xách dược liệu, không khỏi thầm nghĩ. Không lâu sau, một chiếc Mercedes-Benz G series màu đen đỗ trước mặt Tân Trạm. Xe vừa dừng lại đã thấy cặp chân thon dài bước xuống. Hôm nay Tô Uyên đổi phong cách ăn mặc, cô mặc một bộ đồ thể thao, tóc cột thành đuôi ngựa gọn gàng, trông sạch sẽ nhẹ nhàng thoải mái.

“Lên xe đi.” Tô Uyên cười nói.

Không lâu sau, xe đã chạy vào sân nhà rộng lớn của nhà họ Tô. Tô Uyên xuống xe, nhìn chiếc túi trong tay Tần Trạm, thuận miệng hỏi: “Đó là gì vậy?”

“Thuốc dùng để chữa bệnh cho cụ Tô.” Tần Trạm vội đáp.

Nghe vậy, Tô Uyên lập tức nổi lên hứng thủ. Cô phấn khởi hỏi: “Mấy loại thuốc này có thể chữa khỏi bệnh cho ông nội tôi hả?”

“Tôi cũng không biết nữa.” Tần Trạm vò đầu: “Chỉ có thể thử một lần.”

Nghe vậy, Tô Uyên nhất thời im lặng. Mấy năm gần đây, nhà họ Tô đã tìm không biết bao nhiêu danh y, nhưng đều bó tay, muốn chữa khỏi đấu thể nào đơn giản như cô nghĩ.

“Có lẽ vị danh y đến từ thủ đô kia sẽ có phương pháp.” Tần Trạm an ủi cô.

Tô Uyên cười gượng: “Có lẽ vậy.”

Trong biệt thự, có mấy người đang ngồi vây quanh một chiếc sofa gỗ rất lớn.

“Bác sĩ Tấn, lần này phải làm phiền ngài.” Cụ Tô thoạt nhìn có vẻ mệt mỏi.

Người đàn ông được gọi là bác sĩ Tấn gật đầu, khách khí nói: “Cụ Tô yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.

“Ông ơi, Tần Trạm đến rồi!” Đúng lúc này, Tô Uyên kéo tay Tần Trạm vào nhà. Cụ Tô liếc nhìn Tần Trạm, khẽ gật đầu xem như chào hỏi. Ngay sau đó, cụ Tô lại đưa mắt nhìn bác sĩ Tấn, cười nói: “Bác sĩ Tấn, hay là chúng ta lên lầu đi.”

Bác sĩ Tấn liếc nhìn Tần Trạm, khẽ gật đầu: “Ừ!

Thấy vậy, Tô Uyên tức giận nói: “Thế còn Tần Trạm thì sao?”

Cụ Tô xua tay: “Con dẫn cậu ta đi dạo trong sân đi.”

“Ông nội! Anh ấy tới chữa bệnh cho ông mà!” Tô Uyên tức giận.

Nghe vậy, sắc mặt cụ Tổ tức khắc thay đổi, không vui nói: “Tô Uyên, không được nói bậy! Có bác sĩ Tấn ở đây thì cần gì người khác!”

Nói xong, cụ Tô liền lên lầu. Tần Trạm không nhịn được cười khổ. Quả nhiên người thì phải dựa vào bản thân, không có bản lĩnh đi đến đâu cũng sẽ không được tôn kính.

Tần Trạm, anh đừng để ý, tôi sẽ đi tìm ông nội tranh cãi.” Tô Uyên tức giận nói.

Tần Trạm vội kéo Tô Uyên, lắc đầu nói: “Không cần, tôi không ngại…”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận