Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Chiến Thần Vĩ Đại Nhất Tần Trạm Full

Chương 992: Giết không hết

“Ha ha, không ngờ đám ngu ngốc các người lại thật sự cho rằng tôi có thuật Tam Mục gì đó có thể tiêu diệt hết tất cả. Nếu ông đây có phép thần thông cỡ đó thì nhà họ Lịch của tôi đã sớm không còn là Vương tộc mà đã thăng cấp lên Hoàng tộc rồi!”

“Lịch Ám Tây, anh lừa chúng tôi à” Hồ Bạch Linh tức giận hét lên.

“Thật ra tôi không muốn bỏ các người ở lại nhưng không ngờ Vẫn Yêu Cốc này lại đáng sợ đến thế, không có ai có thể đối phó với mấy con Huyết Hồn Thú đó. Xin lỗi, tôi chỉ có thể đi trước một bước, nhưng các người cũng đừng hận tôi, ít ra thì tôi cũng lấy được bảo vật mà các người đã vất vả tích góp, không để chúng phải bị chôn vùi”

Lịch Ám Tây cười lớn sảng khoái, cảm giác như anh ta thông minh hơn hẳn những người ở đó. Tiếp đó, anh ta bóp nát một báu vật trong tay rồi chuẩn bị rời khỏi đó.

‘Ây”

Đột nhiên có một tiếng thở dài vang lên bên tai, vô cùng rố ràng.

Đột nhiên Lịch Ám Tây tắt nụ cười và ngây ra, không gian xung quanh lập tức có sự biến đổi.

Sau khi anh ta nhìn rõ lại được thì phát hiện ra bản thân vẫn còn đứng im bên trong trận pháp không hề nhúc nhích còn Tần Trạm thì đang đứng trước mặt anh ta, linh thạch phát sáng trên mặt đất, mọi thứ vốn dĩ không có gì thay đổi.

“Là huyễn thuật! Anh lại dùng huyễn thuật với tôi”

Lịch Ám Tây đột nhiên biến sắc rồi chỉ tay vào Tần Trạm. Đến bây giờ anh ta mới hiểu ra bản thân đã mắc bẫy của Tân Trạm để rồi nói ra hết tất cả những lời trong lòng mình.

“Nhưng những gì mà anh nói lại là những lời nói thật lòng của anh” Tân Trạm lạnh lùng nói “Lịch Vương Tử, thật sự không thể ngờ cậu lại là người như thế” Hồ Lão lắc đầu, tỏ vẻ thất vọng.

Sắc mặt Lịch Ám Tây trở nên khó coi, ánh mắt anh ta sáng lên hồi lâu, sau đó anh ta lạnh lùng nói: “Đúng thì đã sao? Nhiều Huyết Hồn Thú như vậy, các người ở đây sớm muộn gì cũng chết, nếu các người đã không muốn đưa bảo vật cho tôi vậy thì tôi tự đi”

Anh ta vừa nói vừa bay ra khỏi trận pháp, không một chút lưu luyến Sau đó, anh ta bay lên không trung rồi kích thích bảo vật của gia tộc mình sống dậy “Các vị, tôi đi trước đây, các người cứ đợi chết đi”

Dù sao thì Lịch Ám Tây cũng đã để lộ ra bản tính thật của mình, anh ta cười giễu cợt, trong mắt anh ta thì mấy người trước mặt đã là những cái xác chết.

Chỉ trong chớp mắt, Lịch Ám Tây đã bị lưồng khí xung quanh bao phủ rồi biến mất dạng.

“Cái tên khốn vô sỉ này” Hồ Bạch Linh nghiến răng, trước đây Tân Trạm truyền âm bảo cô ta diễn kịch, cô ta còn không muốn đồng ý nhưng dưới sự phối hợp của huyễn thuật thì Lịch Ám Tây đã để lộ ra suy nghĩ thật sự của mình.

“Không cần phải để tâm đến anh ta nữa, mấy con Huyết Hồn Thú đó sắp không chịu ngồi yên nữa rồi”

Tân Trạm lắc đầu, đưa mắt nhìn quanh bốn phía. Số lượng những cặp mắt màu đỏ đang lãng vãng xung quanh càng lúc càng nhiều, hơn nữa càng lúc càng tiến lại gần mấy người họ.

Có vẻ như chúng đã không thể nhẫn nhịn thêm được nữa.

“Chuẩn bị liều chết thôi” Thiết Lang cũng lấy cây búa lớn ra, tất cả họ đều vận linh khí tu ví.

“Không, mọi người hãy trấn giữ trận pháp, còn mấy con Huyết Hồn Thú đó thì cứ giao cho tôi.”

Tân Trạm lắc đầu, ánh mắt vô cùng trong sáng.

“Anh muốn một mình đối phó với hàng trăm con Huyết Hồn Thú đó sao?” Chung Trác Linh trợn tròn mắt rồi nói.

“Không sai, mọi người nhớ kĩ, tuyệt đối không được ra khỏi trận pháp” Tân Trạm gật đầu, lúc nấy khi anh quan sát Huyết Hồn Thú thì đã nghĩ ra được vài biện pháp.

“Rốt cuộc anh có phải là Tân Trạm không?” Hồ Bạch Linh đột nhiên lên tiếng hỏi, chuyện này vẫn luôn là khúc mắc trong lòng Cô ta.

“Cô sẽ biết được phải hay không nhanh thôi” Tân Trạm lạnh lùng mỉm cười và nói.

Tân Trạm thấy mấy con Huyết Hồn Thú đó đã tiến gần đến mép trận pháp thì đột nhiên bay lên.

Một chiếc roi dài xuất hiện trong tay Tân Trạm.

Chiếc roi vung lên như một con rồng đang bay lượn, bên trên chiếc roi dày đặc vảy, lúc nó chuyển động thật sự rất giống với một con rồng đang lắc lư.

Đó là roi đánh ma mà Tân Trạm đã rất lâu rồi không đụng đến.

Chiếc roi này chuyên đánh thần hồn nên vô cùng thích hợp dùng vào lúc này.

Một con Huyết Hồn Thú nhìn thấy Tân Trạm dám rời xa trận pháp thì bất chợt rống lên rồi hung hãn bổ nhào qua.

Tân Trạm vô cùng bình tĩnh, anh vung chiếc roi dài rồi đánh lên người Huyết Hồn Thú.

Đột nhiên có tiếng roi quất xuống vừa thanh vừa dứt khoát vang to lên, khi bị roi đánh ma quất trúng thì cơ thể khổng lồ của con Huyết Hồn Thú lập tức bay ngược ra xa.

Cơ thể nó bay trong không trung rồi đứt ra làm hai như thể bị đã chiếc roi đánh nát.

Sau đó Tân Trạm liên tục vung roi đánh ma lên, đánh cho các con Huyết Hồn Thú xông đến đều lần lượt hồn bay phách tán “Chuyện này!”

Mọi người đứng trong trận pháp nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng đó thì đều ngây ra.

Mấy con Huyết Hồn Thú trước đây phải cần ba người hợp sức mới diệt được thì bây giờ đều không chị: một roi của Tân Trạm.

“Nhưng số lượng Huyết Hồn Thú quá nhiều, chiếc roi đó đánh không lại.” Thiết Lang không kiềm được căng thẳng nói.

“Ba, để con qua giúp anh ấy” Chung Trác Linh nghiến răng nói “Trác Linh, đừng làm loạn, nếu anh ta thật sự là Tân Trạm thì cô nghĩ anh ta sẽ đi đánh nhau khi không có sự chuẩn bị sao?” Hồ Bạch Linh nói: “Đến một con Huyết Hồn Thú chúng ta cũng không đối phó nỗi, cô qua đó cũng chỉ gây rắc rối thêm cho Tân Trạm mà thôi”

Đúng là như thế, trong lúc mọi người đang nói chuyện thì Tân Trạm đã buông chiếc roi dài trên tay ra, mặc cho roi đánh ma tự do di chuyển xung quanh người anh và đánh đuổi đám Huyết Hồn Thú đó.

Sau đó, Tân Trạm lặng thinh ngồi xếp bằng, một tia sáng màu đỏ vút ra giữa hai chân mày, cơ thể anh toát ra một luồng khí kì lạ rồi tràn ngập ra khắp nơi. Không gian phía sau lưng anh đột nhiên rúng động, một bóng đen cực lớn dần dần hình thành từ trong bóng tối “Đó, đó là người khổng lồ Thôn Thiên”

Mọi người nhìn thấy bóng người khổng lồ xuất hiện phía sau lưng Tân Trạm thì đều vô cùng kinh ngạc.

Thật ra thuật Thôn Thiên cũng không được tính là phép thuật của loài người mà ngược lại nó lại có nguồn gốc từ Yêu Tộc, có điều thuật này đã sớm bị thất truyền trong Yêu Tộc, không ngờ hôm nay lại được Tần Trạm thi triển ra.

Linh khí trong người Tân Trạm bộc phát, bên trong đó còn lẫn một ít tiên khí.

Điều này làm cho cơ thể người khổng lồ Thôn Thiên hình thành lần thứ hai càng thêm vững chắc hơn.

Dù sao thì lần trước Tân Trạm cũng chỉ cần đối phó có một mình Triệu Lam Sơn nhưng lần này anh lại phải đối mặt với hàng trăm con Huyết Hồn Thú Sau khi người khổng lồ hấp thụ được linh khí thì bốn con mắt từ đầu đến cuối vẫn luôn nhắm nghiền lại của nó đột nhiên có một con mở ra và phát ra ánh sáng lóa mắt.

Cái miệng rộng đến mép tai cũng đột ngột mở ra, một vòng xoáy xuất hiện từ trong miệng nó, sức hút của người khổng lồ lập tức tác động đến toàn bộ không gian xung quanh.

Đến trời đất mà người khổng lồ Thôn Thiên cũng có thể nuốt chửng thì đương nhiên thần hồn cũng không ngoại lệ.

Đây cũng chính là lý do tại sao Tân Trạm lại dám xông ra ngoài.

Sức gió cực lớn lập tức cuộn tròn và không ngừng rít lên.

Mấy con Huyết Hồn Thú đó không thể khống chế được cơ thể của mình, một lượng lớn huyết quang trong cơ thể chúng đã bị lực hút hút vào, con nào con nấy cũng bay lên và phát ra tiếng kêu thảm thiết, chớp mắt thì chúng đã rơi vào trong cái miệng sâu hoăm của người khổng lồ.

Người khống lồ Thôn Thiên đó đã nuốt chứng hàng trăm con Huyết Hồn Thú chỉ trong nháy mắt.

Sau đó, nó nhìn xung quanh một lượt, nhảm mắt lại và rồi cơ thể bỗng biến mất không thấy đâu nữa.

“Phù” Tân Trạm cũng hít một hơi thật sâu, việc sử dụng thuật Thôn Thiên vốn đã phải tiêu tốn rất nhiều sức lực, huống hồ gì anh còn dùng đến tiên khí.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận