Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài - Tô Tú Song

Lúc này, tiếng di động vang lên.

Nhìn thấy số điện thoại người gọi đến là Bạch Tĩnh, Tô Tú Song thuận tay bấm nhận điện thoại: “Alo, Tĩnh à.”

“Tú Song, bây giờ cậu đang ở đâu đấy? Trương Tiến Trung gọi điện tới nói là phải đi tới đoàn phim để tiến hành phối âm phần hậu kỳ.”

“Thật có lỗi, thay tớ xin lỗi Trương Tiến Trung một câu nhé, tớ bị xe tung trúng, bây giờ còn đang nằm viện, đợi qua hai ngày nữa tớ sẽ đến đoàn phim sau.”

“Được, tớ biết rồi.” Bạch Tĩnh thuận miệng trả lời, nói xong lại nghĩ đến dường như có gì đó không đúng lắm, đột nhiên cô ấy cất cao giọng nói của mình lên: “Bị xe tung? Cậu bị ai tung đây? Tung nặng hay tung nhẹ? Nằm ở bệnh viện nào? Phòng bệnh số bao nhiêu?”

Tai Tô Tú Song phải chịu đựng tần suất âm thanh vang dội kia, cô khẽ xoa xoa lỗ tai mình.

Không trả lời lại một chuỗi những câu hỏi như súng bắn không phanh của Bạch Tĩnh, Tô Tú Song chỉ nói: “Phần đầu bị chút thương tích, thương thế vẫn còn ổn, nghỉ ngơi thêm một khoảng thời gian nữa là có thể hồi phục về lại như bình thường rồi.”

“Gửi tên bệnh viện và số phòng bệnh cho tớ.”

Quay đầu liếc mắt nhìn qua người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha: “Không cần phải qua đây phiền phức làm gì, đợi thêm mấy ngày nữa là tớ sẽ xuất viện thôi, đến lúc đó mời tớ ăn bữa cơm là được rồi.”

“Nhanh lên, đừng kèo cò, lằng nhằng nữa, đừng ép tớ phải tuyệt giao với cậu, thân là người đại diện của cậu, tớ có quyền được biết về mức độ thương tổn của của cậu, thân là bạn bè lại càng phải đến thăm chứ.” Giọng điệu của Bạch Tĩnh cứng rắn, thái độ kiên quyết không gì tả nổi.

Làm người phải có lương tâm, vì muốn cứu em trai của cô ấy mà Tô Tú Song đã đánh liều cả mạng sống của mình.

Cô ấy, chắc chắn, bắt buộc, phải đi!

Tô Tú Song tìm một đống lý do lại bị giọng điệu lạnh lùng của Bạch Tĩnh bác bỏ hết.

Không còn cách nào cả, cô chỉ đành gửi địa chỉ bệnh viện và số phòng bệnh cho cô ấy.

Sau khi cúp điện thoại, Tô Tú Song lại di chuyển ánh mắt của mình, đặt lên người của Hoắc Dung Thành,  nhẹ giọng ho hai tiếng, hỏi: “Anh không đến công ty sao?”

“Không đi.” Hoắc Dung Thành nhướng mày, môi mỏng khẽ cong lên: “Đã rời cuộc họp của công ty qua ngày khác rồi, đặc biệt cố ý ở lại bệnh viện với em, đây chính là quyền lợi mà em được nhận khi làm người phụ nữ của tôi, thế nào, có phải là vừa vui vừa cảm động không?”

Lông mày của Tô Tú Song không kiềm được mà run rẩy, anh nghĩ nhiều quá rồi đấy nhé!

Cô chỉ hận không thể làm cho anh nhanh chóng biến khỏi nơi này!

“Tôi đã lớn như thế rồi, có phải trẻ con ba tuổi nữa đâu, không cần có người ở cùng, anh vẫn nên đến công ty đi thì hơn.” Cô thẳng thừng hối thúc anh.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận