"Con xin lỗi ba, lần đầu tiên con tới đây đã chọc mẹ tức giận." Mộc Mai nói với vẻ áy náy, cô biết chuyện này sẽ gây bất lợi cho gây bất lợi cho Cố Văn, mặc dù cô hơi tức giận nhưng không thể để mất quy củ được. Dù sao bây giờ cô cũng là con dâu nhà họ Cố, có một số việc có thể nói, nhưng cũng có một số việc không thể nói được.
Cố Đình đi đến trước mặt Mộc Mai: "Quả táo này con đã ăn chưa? Có cảm giác quả táo này rất ngọt không?"
LO
"Đây là táo từ nước ngoài nhập về, thật sự nó rất ngọt" Mộc Mai thành thật trả lời.
Cổ Đình cầm quả táo trên bàn kia đưa đến trước mặt Mộc Mai, nhưng mà Mộc Mai còn chưa đưa tay nhận quả táo kia thì Cổ Đình đã ném nó lên mặt đất: "Ôi chao, thật ngại quá, quả táo lớn quả ba cầm không chắc."
Mộc Mai nhìn thấy quả táo kia dính bụi bẩn, cô nhíu mày lại, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?
"Mộc Mai, ba biết con là một người thông minh, quả táo này từ được nhập về từ nước ngoài nên vị thơm ngọt ngon miệng hơn loại trong nước, nhưng nó đã rơi trên mặt đất, không thể ăn được nữa. Chỉ là một quả táo bỏ đi thôi, chỉ cần một lúc thì con có thể dọn sạch và vứt nó vào thùng rác rồi, cho nên con không cần phải lo lắng"
Cổ Đình nói xong thì đi thẳng vào phòng bếp, nhìn người hầu nấu đồ ăn, bắt đầu soi mói.
Nhưng Mộc Mai vẫn nhìn quả táo nằm trên đất kia, ông ta đang ám chỉ quả táo này chính là Cố Văn. Cho dù trước đó anh giỏi giang tuấn tú thể nào, vừa miệng ngọt ngào thể nào, thì bây giờ cũng chỉ là một kẻ tàn phế, không thể ở nơi thanh nhã được.
Cô không thể tin được, cha mẹ Cổ Văn lại là loại người thế này. Chẳng lẽ Cố Văn không phải con trai ruột do bọn họ sinh ra sao? Sao cứ muốn làm chuyện hủy hoại đời con trai mình thế này?
Mộc Mai nhặt quả táo kia lên, đi thẳng vào phòng bếp. Cô mở vòi nước đặt quả táo kia dưới vòi nước rồi rửa sạch, chỉ trong giây lát, quả táo kia vẫn sạch sẽ như mới. Sau đó, Mộc Mai đưa quả táo đến trước mặt Cố Đình: "Ba, quả táo này thật sự nhập từ nước ngoài về, vô cùng đắt giá, nếu rơi xuống đất mà lại không ăn chẳng phải hơi lãng phí sao. Cho nên chỉ cần rửa qua một lần, thì quả táo bị vứt bỏ cũng có thể ăn được."
Mộc Mai đưa quả táo đến trước mặt Cổ Đình, quả thật giống hệt như quả táo chưa từng rơi trên mặt đất vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!