Chương 81
Tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng Tân Lam hiện tại vô cùng đắc ý, cô ta thầm nghĩ, kiểu gì Cố Kiến Lăng cũng sẽ an ủi cô ta thôi, sau đó, cô ta có thể tiến hành bước tiếp theo trong kế hoạch rồi.
Nhưng, điều khiến Tân Lam không ngờ là…
phản ứng của Cố Kiến Lăng không hề giống với hình ảnh trong tưởng tượng của cô ta.
Vốn nghĩ anh sẽ ôm lấy cô ta, vỗ nhẹ vào lưng rồi nhẹ nhàng an ủi, nào ngờ…
anh trầm mặc một lúc lâu, sau đó nhìn thẳng vào mắt Tân Lam, từng lời anh nói ra khiến cô ta không thể tin vào tai mình được: “Xin lỗi, anh chưa từng nghĩ hai chúng ta sẽ quay lại như trước kia.”
Tân Lam sững người, sau khi ngơ ngác hồi lâu, cô ta ngẩng đầu, nhìn vào mắt của người đàn ông cao hơn mình đến 20cm, giọng nói chứa đầy ấm ức: “Vậy còn em? Anh có biết những ngày tháng ở nước ngoài, em nhớ anh như thế nào không? Vô số lần em muốn dùng một dao kết liễu đời mình, nhưng chỉ cần nghĩ đến anh, nghĩ đến ánh mắt trìu mến mà anh nhìn em năm đó, khát vọng sống trong lòng em lại được khơi dậy.
Cố Kiến Lăng, anh là niềm tin, là tín ngưỡng, là hy vọng sống, là nguồn động lực của em, em vượt qua bao nhiêu gian khổ, bao nhiêu thử thách để về được thành phố A xô bồ này, cũng chỉ mong được tái hợp lại với anh như ngày đó, vậy mà anh lại…”
Nói đến đây, cô ta dừng lại, sau đó quay lưng về phía anh, khóc nức nở, bóng lưng cô ta vừa yếu đuối, lại vừa kiên cường bất khuất.
Chỉ cần là đàn ông, nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta đều sẽ hận không thể chạy đến, ôm cô ta vào lòng mà an ủi.
Trong lòng Tân Lam, Cố Kiến Lăng cũng không ngoại lệ, thế nhưng đáp lại mong đợi của cô ta chính là câu nói dửng dưng của anh.
“Những tổn thương mà em phải chịu, anh nhất định sẽ bù đắp, dưới tư cách là một người bạn.”
Bạn sao? Tân Lam âm thầm cười tự giễu, cô ta từ nước Úc xa xôi, quay về nơi này chỉ để làm bạn với anh thôi sao? Không! Cô ta không điên, thứ mà cô ta muốn là gia sản khổng lồ của Cố gia chứ không phải là cái danh “người bạn tốt của Cố Kiến Lăng”.
Tân Lam quay người lại, quyết định thẳng thẳng bày tỏ tình cảm rõ ràng với anh một lần, cô ta không tin lần này anh không dao động.
“Cố Kiến Lăng, anh biết không…”
Còn chưa nói được bao nhiêu, cô ta đã bị Cố Kiến Lăng cắt ngang: “Đủ rồi! Tiểu Tuyết còn đang nguy kịch ở bệnh viện, anh phải đến xem tình hình, gặp lại em sau.
Tạm biệt.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!