Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 1121

Mộc Nhược Na nghĩ qua nghĩ lại, cuối cùng cô ấy quyết định trước tiên hãy đến phòng của Lâm Phong để xem tình hình đã.

Dù gì cả đêm qua anh ta cũng đã canh giữ cả đêm trong đau đớn cho cô ấy, cô ấy không thể không nhớ đến người bạn này được.

Thẻ phòng của Lâm Phong, Mộc Nhược Na cũng có cái.

Vì vậy, cô ấy chẳng cần tốn sức gì để vào phòng của Lâm Phong.

Nhưng vừa bước vào nhìn thấy cảnh tượng trước mắt bỗng khiến ánh mắt Mộc Nhược Na trở nên buồn bã.

Cô ấy nhìn thấy Lâm Phong cuộn mình trên chiếc sô pha nhỏ, trên người chỉ đắp một tấm chăn mỏng, ngủ rất không yên giấc.

Trên bàn, còn có một bữa trưa thịnh soạn.

Những bữa ăn này hẳn anh ta vẫn chưa đụng đến.

Chắc không phải anh ta vẫn luôn đợi mình đến ăn tối đấy chứ?

Tại sao anh ta lại ngốc như vậy chứ?

Mộc Nhược Na thở dài, bước đến cầm chăn bông đắp lên người Lâm Phong.

Nhưng cô vừa đắp chăn bông lên thì Lâm Phong liền tỉnh lại.

Khi đã nhìn rõ người trước mặt là ai, anh không hề có chút phàn nàn mà trên mặt lộ ra vẻ đau lòng, anh ta nói: “Cô bận đến bây giờ mới có thể đến sao? Nào, mau rửa tay, ăn chút gì đi. Dù bận thế nào đi nữa, cũng phải ăn để có sức làm việc chứ.”

Nói xong, Lâm Phong đi thẳng vào phòng tắm rửa tay, sau đó ân cần mở từng hộp đố ăn, anh ta để chiếc nĩa vào tay Mộc Nhược Na và nói một cách hối lỗi: “Tôi quên lấy đũa rồi đũa. Cô ăn tạm bằng nĩa nhé. Đợi trở lại Trung Quốc, tôi sẽ chiêu đãi cô một bữa thật thịnh soạn.”

Nhìn thấy Lâm Phong chăm sóc mình ân cần như vậy, trong lòng Mộc Nhược Na càng thêm áy náy.

“Được rồi, đừng làm nữa.” Mộc Nhược Na đột nhiên nắm lấy tay Lâm Phong, kéo anh ta ngồi bên cạnh, hối lỗi nói: “Xin lỗi, khi nãy tôi mới vừa ăn cơm rồi. Tôi đã quên mất đã hứa cùng anh ăn cơm.”

“Không, không sao.” Lâm Phong cố hết sức tỏa ra mình ổn, càng làm cho Mộc Nhược Na càng thêm áy náy: “Cô không quen ăn cơm với tôi, là chuyện bình thường, Tôi cũng không đói. Buổi sáng ăn nhiều như thế còn gì. Buổi trưa lại cũng chẳng làm gì, tôi thật sự không đói chút nào đâu. Cô có muốn ăn thử những món này không? Đây đều là đặc sản địa phương đấy. Tôi đã lên mạng tìm kiếm khá lâu mới đặt chúng đấy.”

Nhìn thấy Lâm Phong tươi cười như vậy, Mộc Nhược Na cũng không nỡ từ chối: “Được, vậy tôi thử xem.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận