Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 1158

“Là bà chủ nhà họ Vân mời thầy qua đó.” Đạo sĩ Dịch Dương trầm mặc nói: “Năm đó nhà họ Vân chiến đấu chống lại cướp biển Nhật Bản, cùng với đồng môn của ta liên kết, thầy và bà chủ nhà họ Vân cũng có chút giao tình, vài hôm trước, bà ấy đột nhiên gửi một bức thư cho thầy, nói là nhà chiêm tinh thuật đời sau sắp tới. Bà ấy không bói chuẩn được quẻ cho mình, nên mời thầy đến để xác nhận.”

Mộc Nhược Na đột nhiên có hứng thú: “Là con của ai thế?”

“Chuyện này tạm thời không thể nói.” Đạo sĩ Dịch Dương cười nói: “Đừng nghe ngóng linh tinh.”

“Nhưng mà, kiếp nạn lần này nhà họ Vân coi như đã qua rồi, hàng trăm năm sau nhất định ngày một phát triển.” Đạo sĩ Dịch Dương nói: “Đạo môn ta cùng với nhà họ Vân cũng coi như là gắn bó khăng khít với nhau như môi với răng, nhìn thấy nhà họ Vân có thể khôi phục lại quyền thế, sư phụ cũng vui mừng cho họ.”

Mộc Nhược Na gật gật đầu: “Dù gì qua một thời gian nữa cũng sẽ biết thôi mà.”

Đạo sĩ Dịch Dương lại rót thêm cho Mộc Nhược Na một tách trà, nói: “Được rồi, ông cũng không níu kéo cháu nữa.”

“Không phải chứ?” Mộc Nhược Na than khóc một tiếng: “Cháu mới đến, sư phụ đã đuổi cháu đi rồi sao!”

“Chẳng phải cháu bảo rồi sao? Ngày mai có mưa.” Đạo sĩ Dịch Dương nói một cách điềm tĩnh: “Sư phụ phải mong chóng đi mua củi, sau đó mua thêm chút gạo, phòng trường hợp trời mưa đóng cửa.”

Mộc Nhược Na đột nhiên mất hứng: “Được được được, sư phụ nói gì cũng đúng. Hay là để cháu gọi điện thoại, bảo người giao đến cho sư phụ! Ở đây cũng chỉ có hai người là sư phụ và đồ đệ nhỏ, một người lớn, một người bé, có gì phải làm đâu chứ!”

Đạo sĩ Dịch Dương chỉ cười, không nói gì.

Mộc Nhược Na cũng không nói nhiều nữa, gọi luôn một cuộc điện thoại, lập tức có người sắp xếp xe, đưa những đồ mà Mộc Nhược Na muốn giao đến.

Mộc Nhược Na đứng ở vườn đợi Lâm Phong.

Lâm Phong nhìn thấy, bèn nhanh chóng vội vàng đi tới, bộ dạng giả vờ như không biết gì, nói: “Bây giờ chúng ta đi về à?”

Mộc Nhược Na ngẩng đầu nhìn sắc trời, nói: “Cái miệng quạ này, nhìn trời này, hình như thật sự sắp mưa rồi. Đi thôi, trà cũng uống rồi, chuyện cũng nói rồi, có thể đến địa điểm tiếp theo rồi.”

“Được.” Lâm Phong vẫn luôn ngoan ngoãn như thế.

Khi rời khỏi đạo quán, Lâm Phong quay đầu nhìn lại cửa chính một lần.

Anh ta cảm thấy, tất cả những gì của mình đều đã bị đạo sĩ nhìn thấu hết.

Người đó, khó hiểu đến đáng sợ.

Sắc trời, quả nhiên trở nên âm u.

Đợi đến lúc chập tối, giọt mưa tí ta tí tách rơi xuống.

Mộc Nhược Na nhìn bầu trời, dự tính cũng chẳng có cách nào đi chơi nữa rồi, chỉ có thể lái xe đưa Lâm Phong về nhà.

Lâm Phong chưa xuống xe, nói với Mộc Nhược Na: “Nhược Na, dù gì bây giờ về cũng chẳng có tâm trạng gì nữa, tối nay ở lại đây đi.”

Câu nói này thực ra ẩn chứa một chút thăm dò.

Mộc Nhược Na lại không ngốc.

Cô vừa nghe đã hiểu ý của Lâm Phong.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận