Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 1520

“Bây giờ con đã là một luật sư lớn, mẹ giống như cái cây cọng cỏ chướng mắt con, mẹ hiểu. Trước mặt người khác mẹ cũng không nói là mẹ ruột của con vì mẹ sợ con cảm thấy mất mặt!” Bà Cát quyết định chơi chiêu lớn: “Vì vậy, hôm nay mẹ muốn bí mật gọi con ra ngoài là muốn nói chuyện với con. Nhưng mà con thì sao? Vừa bước vào đã mặt mày nhăn nhó. Dư Khiết, đây là lòng hiếu thảo của con hay sao hả?”

Dư Khiết bị chất vấn không nói được câu nào: “Con xin lỗi mẹ.”

“Đừng nói xin lỗi mẹ! Con có chủ kiến rất lớn, cũng có ngàn vạn lý do để từ chối mẹ. Nhưng con có bao giờ nghĩ đến mẹ không? Con phủi mông rồi bỏ đi, còn mẹ thì sao? Mẹ và Tiểu Quân phải làm sao bây giờ? Chú Cát của con ôn hòa nhã nhặn nói chuyện với con, con liền đẩy ra xa. Đúng, con giữ vững lòng trung thành của mình, Tổng giám đốc Mặc sẽ nói rằng con là một nhân viên tốt, cho con thêm tiền thưởng, khiến con vô âu vô lo. Còn mẹ thì sao? Cũng tầm tuổi này rồi, con muốn mẹ ra ngoài đi làm kiếm tiền nuôi em trai của con sao? Nếu vì vụ làm ăn này mà chú Cát có thể bị thiếu nợ người ta cho vay thì sao? Ai sẽ trả? Hả? Con sao? Tất nhiên là không! Luật sư lớn như con nhìn rõ hơn bất cứ ai khác! Vì vậy, mẹ chỉ có thể làm điều đó! Dư Khiết, nếu hôm nay mẹ không nói đạo lý với con, con rốt cuộc có còn nhận người mẹ này không?”

“Mẹ, tất nhiên là con có.” Dư Khiết nói: “Nhưng mà…”

“Đừng nói nhưng mà với mẹ.” Bà Cát nói: “Mẹ sẽ không nghe đâu. Mẹ chỉ hỏi con một câu, việc này con có giúp hay không?”

Dư Khiết im lặng một lúc.

“Trước kia chuyện mẹ và bố con, không thể nói là mẹ không sai chút nào, nhưng mà mẹ và bố con đều sai. Dựa vào cái gì mà tất cả trừng phạt đều bắt mẹ nhận lấy? Chỉ bởi vì con mang họ Dư sao? Bởi vì con có huyết thống của ông ta cho nên công ơn nuôi dưỡng của mẹ đều bị gạt bỏ sao?” Bà Cát càng nói càng kích động, nước mắt lập tức lăn xuống: “Mẹ đã khi nào cầu xin con chưa? Bây giờ chỉ nhờ vả một chút chuyện thì cự tuyệt từ chối. Con muốn nói với mẹ rằng con không có trách nhiệm nào khác với mẹ ngoại trừ nghĩa vụ phụng dưỡng à?”

Phải nói rằng lời nhận xét của bà Cát thực sự là điểm mấu chốt và quan trọng nhất, ngay lập tức chạm vào vết sẹo của Dư Khiết.

Mẹ phú quý nhờ có con.

Ông Cát dành cho vợ cái nhìn ngưỡng mộ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận