Chương 1648
Nếu mỗi một người theo đuổi Mặc Tử Hân đều có tâm sự nghiệp như vậy thì Dư Khiết cảm thấy chính mình có thể tiếp nhận được.
Ngay cả khi Tiết Tuyết bắt chước Cố Hề Hề trên mọi phương diện, Dư Khiết vẫn cảm thấy có thể chấp nhận được.
Bạn xem trong vòng giải trí có bao nhiêu người có cùng thiết lập nhân vật tựa như nhau?
Cái gì mà tiểu bạch hoa, tiểu lục hoa, cái gì mà thiết lập nhân vật học bá, rồi quý công tử, nãi công tử, còn có thiết lập nhân vật cún con.
Một đám người đều chơi cái trò gọi là thiết lập nhân vật, nên nhìn thấy Tiết Tuyết bắt chước Cố Hề Hề cũng không thấy đó là chuyện gì lớn lắm.
Miễn là cô ấy không làm quá phấn, thì đều không được xem là việc lớn.
Tiết Tuyết lại mở miệng nói: “Mấy ngày nữa tôi cũng sẽ đến thành phố N. Gia đình chúng tôi tuy không có tài đại khí thô như nhà họ Mặc, địa vị càng không thể sánh bằng nhà họ Doãn ở thành phố N, nhưng nếu có chỗ cho tôi phát huy năng lực thì vẫn xin luật sư Dư Khiết ngàn vạn lần không cần khách sáo.”
“Được.” Dư Khiết gật đầu: “Nếu tôi có việc cần, tôi nhất định sẽ mở miệng nói không khách khí với cô đâu.”
Sau khi nghe được Dư Khiết nói vậy Tiết Tuyết mới tựa như thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới tựa như nhớ ra gì đó, liền lấy từ trong chiếc túi phía sau ra một hộp quà to cỡ bàn tay, mỉm cười đưa cho Dư Khiết và nói: “Một chút quà nhỏ không đáng bao nhiêu, nhưng khi tôi nhìn thấy nó, trong đầu liền nghĩ rất hợp với cô nên tôi đã mua nó.”
Dư Khiết liếc mắt nhìn thoáng qua nhìn món quà Tiết Tuyết tặng. Là một cây bút máy rất đẹp, không phải là hàng định chế gì, nhưng nó thực sự là nhìn từ thương hiệu, thì nó hẳn là tầm từ mười đến mười lăm triệu hơn.
Chiếc bút này đối với Dư Khiết mà nói không tính là một thứ xa xỉ, những chiếc bút mà cô ấy thường dùng đều ở mức giá này.
Vì vậy, Dư Khiết cũng không khách sáo với Tiết Tuyết, nhận lấy món quà từ Tiết Tuyết: “Cảm ơn cô, rất đẹp, rất phù hợp với tôi.”
“Cô thích là tốt rồi.” Tiết Tuyết nhìn thấy Dư Khiết ăn như hổ đói, liền biết cô ấy thực sự rất đói : “Cô bây giờ một ngày làm việc mấy tiếng thế?”
Dư Khiết không thèm ngẩng đầu nhìn lên trả lời: “Khoảng mười lăm tiếng. Về cơ bản, cái nhà trọ kia của tôi chỉ dùng để ngủ. Cứ cách ba ngày sẽ có người đến dọn dẹp vệ sinh, thu dọn đồ đạc trong nhà, sau đó mang chúng đi giặt khô. Thời gian khác của tôi không phải là đang làm việc thì chính là trên đường đi công tác.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!