Chương 1670
Dư Khiết đeo túi xách đi theo. Cô dẫn Lý Tư đi theo bảng chỉ dẫn ở thang máy, tìm được nhà hàng như đã hẹn.
Vừa ra khỏi thang máy thì nhận được tin nhắn của bên kia: “Hiện tại đã đổi sang phòng 203.”
Dư Khiết nhanh chóng trả lời: “Đã nhận tin rồi. Tới ngay đây!”
Lý Tư nhìn thấy tin nhắn liền bĩu môi nói: “Họ dựa vào đâu mà tự ý đổi phòng như thế? Chúng ta cũng đâu phải là không trả tiền!”
“Họ đổi phòng chắc chắn là có nguyên nhân gì đó” Dư Khiết nhẫn nại giải thích: “Chắc là muốn tìm một chỗ yên tĩnh để dùng bữa. Dù cô cũng không muốn đi xem mắt, coi như đi dùng bữa cũng được đúng không? Cô muốn dùng bữa chỗ yên tĩnh hay là muốn chỗ đông đúc ồn ào.
“Tôi…” Lý Tư lại đuối lý không nói được lời nào. Trong lòng càng thêm ghét Dư Khiết.
Dư Khiết đưa Lý Tư đến phòng số 203. Cô gõ cửa đi vào, vừa ngước mắt nhìn thì đôi bên đều sửng sốt.
“Là cô!”
“Là anh!” Cả hai đồng thanh nói, sau đó cùng cười rộ lên.
Thì ra người xem mắt Lý Tư hôm nay lại là quý ông lúc nãy tranh chỗ đậu xe với họ.
Tống Sĩ Triết lập tức đứng dậy, chủ động chìa tay ra trước mặt Dư Khiết: “Tôi là Tống Sĩ Triết.”
“Còn tôi là Dư Khiết.” Dư Khiết bắt lấy tay đối phương, cô giới thiệu Lý Tư: “Còn đây là cô Lý Tư.”
“Hân hạnh được biết cô.” Tống Sĩ Triết đưa tay cho Lý Tư, Lý Tư lại cứ đứng đó trợn tròn mắt. Tống Sĩ Triết hơi ngượng ngùng thu tay về, xem như không có gì xảy ra. Anh mời hai cô ngồi xuống rồi hỏi: “Hai cô muốn dùng gì?”
“Tôi ăn gì cũng được, còn cô ấy không ăn rau mùi và tỏi tây.” Đối với khẩu vị của Lý Tư, Dư Khiết gần như thuộc lòng.
“Được.” Tống Sĩ Triết liếc thấy Lý Tư lơ đễnh không có tâm trạng, trong lòng anh cũng đã biết.
Anh ta vốn không muốn đi xem mắt, nhưng không thể ngăn được mấy lời khuyên của chú, cộng thêm các thể loại thúc ép của cha mẹ.
Đối tượng xem mắt lần này còn là người bên cạnh Tổng giám đốc Mặc.
Sao anh phải nể mặt tổng giám đốc Mặc này chứ.
Cho nên anh ta mới đến.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!