Chương 1696
Sau khi Lý Tư nhập viện, sẽ không gặp ai, đặc biệt là đàn ông.
Ngay cả khi một bác sĩ nam đi qua, cảm xúc của cô ấy sẽ trở nên đặc biệt kích động.
Trong lúc tuyệt vọng, cô chỉ có thể điều phối các nữ bác sĩ và y tá để chăm sóc mình.
Dư Khiết băng bó và mang hộp đựng thức ăn đến bệnh viện để chăm sóc Lý Tư.
Vừa bước vào đã thấy Lý Tư nằm ngây người trên giường, chỉ nhìn nóc nhà không nói gì.
“Bác sĩ nói hầu hết cả người đều là vết thương ngoài da, chăm sóc nghĩ ngơi sẽ mau chóng lành lại.” Dư Khiết đặt hộp đựng thức ăn lên bàn, nói: “Mấy ngày nay cô không ăn được nhiều, tôi sẽ cho người hầm canh xương hoành thánh … ”
“Dư Khiết, tại sao người gặp chuyện không phải là cô ?” Lý Tư không nhìn Dư Khiết, vẫn nhìn về phía nóc nhà, nhưng giọng nói lạnh lùng làm người ta phát run.
Dư Khiết thở dài.
Quả nhiên Lý Tư đổ hết hận thù lên đầu mình.
Điều đã đoán trước.
“Nếu không phải vì cô buộc muốn tôi thân thiết, tôi cũng sẽ không bì vậy chóng đối anh Tử Hân, tôi cũng sẽ cũng không nghĩ trốn chạy mà rơi vào bẫy của người khác. Dư Khiết, đây đều là do cô làm hại! Tại sao cô lại muốn làm hại tôi như vậy?” Giọng nói của Lý Tư run lên mang nòng đậm sự căm hận.
“Không phải tôi.” Dư Khiết bình tĩnh trả lời: “Tôi không muốn làm hại cô. Tôi cho cô chọn đối tượng xem mắt, đều là rất đáng tin cậy.”
“Cô nói dối!” Lý Tư điên cuồng hét lên: “Cô rõ ràng là thích anh Tử Hân! Cô sợ tôi lấy anh Tử Hân, cho nên mới cho tôi một lời xem mắt không nghe! Tất cả đều là do cô! Cô thật tai họa! Nếu không phải là do cô, tôi sẽ không như thế này! ”
Dư Khiết hiểu được tâm lý của Lý Tư.
Bây giờ cô ấy phải tìm một chiếc máy để trút bỏ sự hoảng sợ, phẫn uất và lo lắng của mình, bất kể lý do là có thể chịu đựng được hay không thể được, cô ta cũng muốn tìm một người để trút bỏ nỗi oán giận của mình.
Mà Dư Khiết được cử đến cửa, chính là nguồn thông hơi của Lý Tư.
“Cô thích anh Tử Hân, cô còn vì anh ta sinh hai đứa con trai! Cô rõ ràng rất thèm muốn vị trí mợ chủ nhà họ Mộ, cô cho rằng tôi không biết sao? Sao lại hung ác như vậy? Sao lại làm như vậy với tôi? Dư Khiết, tại sao cô không chết đi? Tại sao cô không chết! ” Lý Tư trở nên cuồng loạn.
Dư Khiết nói: “Tôi để đồ ở đây, có chuyện gì thì nói với y tá, tôi sẽ cho người chuẩn bị cho cô.”
Sau khi nói xong, Dư Khiết quay người rời đi.
Tuy nhiên, Lý Tư đã nắm lấy hộp đựng thức ăn trên bàn quăng nó sau lưng của Dư Khiết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!