Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 1869

“Vâng, cháu sẽ làm tốt việc mà cháu nên làm.” Đại Nhĩ nhẹ nhàng đáp lại.

“Được rồi, đi đi. Cháu yên tâm, gần đây Tử Huyên không ở đây, sẽ không có ai quấy rầy không gian của hai đứa.” Cảnh lão phu nhân cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

“Vâng.” Đại Nhĩ yên lặng đứng lên, không yên lòng mà đi gõ cửa phòng của Cảnh Dung.

Cảnh Dung vừa tắm xong, cả người mang theo hơi nước ra mở cửa.

Khi nhìn thấy Đại Nhĩ đứng ngoài cửa, anh ta lập tức nói: “Thật xin lỗi, tôi không biết là cô, tôi đi thay quần áo trước.”

“Không cần.” Đại Nhĩ mở miệng nói: “À, không phải, ý tôi là tôi đến đây để gặp anh, không có ý gì khác.”

Cảnh Dung mỉm cười, biết rõ mục đích của Đại Nhĩ khi tới đây.

Anh ta biết Đại Nhĩ là một cô gái tốt, vì vậy anh ta định làm rõ mọi chuyện trong ngày hôm nay. Vì vậy, anh ta không nói mấy lời vô ích nữa: “Vào trong nói đi.”

“Được.” Đại Nhĩ lo lắng đi vào.

“Ngồi đi.” Cảnh Dung đưa khăn tắm cho người giúp việc đang đứng ở một bên, ngồi đối diện với Đại Nhĩ, nói thẳng: “Đại Nhĩ, nhiều năm rồi chúng ta không gặp nhau rồi? Mấy năm nay cô thế nào?”

Khi Đại Nhĩ nghe thấy Cảnh Dung nhắc đến chuyện trong quá khứ, ánh mắt hơi ảm đạm đi một chút, cô ta đáp: “Sau khi anh trúng tuyển đại học, tôi cũng chuyển trường, sau đó sang Pháp du học. Anh biết không, từ khi còn nhỏ, tôi và ông nội sống nương tựa lẫn nhau, tôi không có bố mẹ, không có người thân, chỉ có ông nội. Khi tôi ở Pháp, tôi làm một người mẫu bán thời gian, muốn kiếm tiền để đưa ông nội tôi ra ngoài sống. Không ngờ, năm năm sau ông nội phát hiện ra mắc bệnh ung thư. Để chữa trị cho ông nội, tôi đã dồn hết tiền tiết kiệm của mình vào đó.”

“Xin lỗi, tôi không biết chuyện này. Sao cô không nói cho tôi biết?” Cảnh Dung hỏi.

Đại Nhĩ lắc đầu: “Anh đã kết hôn rồi.”

“Đại Nhĩ, cô là người bạn thân nhất của tôi hồi cấp ba. Cho dù tôi đã kết hôn rồi thì vợ tôi cũng sẽ hiểu.” Cảnh Dung nghiêm túc nói: “Tôi có thể giúp được thì nhất định sẽ giúp. Cô không cần phải vì một ít tiền này mà bán mình đi.”

Hốc mắt Đại Nhĩ đỏ hoe: “Tôi biết, trên đời này không có ai hiểu tôi ngoại trừ anh.”

Cảnh Dung đưa tay sờ lên đỉnh đầu Đại Nhĩ: “Trong lòng tôi, cô mãi mãi là cô gái nhỏ thời cấp ba đó.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận