Chương 1910
“Vâng.” Đại Nhĩ không yên đứng lên đi đến chỗ Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề đang trò chuyện với một phu nhân nhà giàu thì thấy Đại Nhĩ đang đi đến nên liền nói xin lỗi với người nọ, rồi nói với Đại Nhĩ: “Đại Nhĩ chơi có vui không? Nếu cần gì thì cứ việc mở miệng.”
“Mợ Doãn.” Đại Nhĩ cắn môi nói: “Cháu có thể nói chuyện với ngài không?”
“Nói chuyện? Được thôi.” Cố Hề Hề mời Đại Nhĩ đi đến chiếc ô bên cạnh đài phun nước ngồi, sau đó liền có người đưa đồ uống lạnh đến.
“Nói vậy thì ngài đã biết thân phận của cháu rồi.” Đại Nhĩ nói: “Cháu không biết nói thể nào, thật tình thì bất đắc dĩ cháu mới làm vậy. Cháu thích Cảnh Dung, thích từ nhỏ rồi. Vì thế mợ Doãn thiện lương như vậy nên sẽ thành toàn cho cháu đúng không?”
Cố Hề Hề không nhịn được khẽ giật khóe mắt.
Những lời này, đã lâu lắm rồi không có ai nói với bà.
Lúc bà còn chưa quen biết Doãn Tư Thần, mọi người đều nghĩ bà dễ bị ăn hiếp, lần nào cũng dùng những cái cớ giống nhau, bảo là Cố Hề Hề cô tốt như vậy, chắc không ngại giúp tôi đâu nhỉ, sau đó thì giao những công việc không thuộc về bà cho bà.
Lúc đó, vì muốn sinh tồn nên cho dù có không tình nguyện đến mức nào thì cũng phải nhận việc làm vốn không thuộc về bà.
Nhưng dù sao thì đó cũng đã là chuyện của rất lâu về trước rồi.
Bà bây giờ không còn là người con gái công sở khúm núm, luôn bị người khác ăn hiếp nữa.
Đại Nhĩ còn dùng những thủ đoạn như vậy để thử bà, bà nên nói Đại Nhĩ là thông minh hay là ngu đây?
Nhưng mà, mục đích của bà ngày hôm nay cũng là muốn tìm được người đứng sau của Đại Nhĩ, cho nên giả vờ như không nhận ra sự thăm dò của Đại Nhĩ, thuận miệng nói: “Cô Đại Nhĩ nếu đã tin tôi như vậy, hay là ngồi xuống nói chuyện với nhau?”
Đại Nhĩ thấy Cố Hề Hề không từ chối, trong lòng vui thầm, rồi vén đầm lên, ngồi xuống đối diện Cố Hề Hề, nói: “Cháu biết là quan hệ của bà với Mặc Tử Huyên rất tốt. Hôm nay cháu đến tìm bà, thật sự là do không còn cách nào khác nữa.”
Cố Hề Hề chửi thầm trong lòng. Nếu đã biết quan hệ của tôi với Mặc Tử Huyên tốt, mà tôi còn giúp cô, tưởng tôi bị não tàn sao?
Nhưng trên mặt Cố Hề Hề vẫn không có biểu cảm gì khác, chỉ mỉm cười nói: “Tôi cũng tin là cô Đại Nhĩ có nỗi khổ riêng, cho nên mới ngồi ở đây lắng nghe. Tôi nghe nói, cô Đại Nhĩ rất cố gắng, nhờ sự cố gắng của bản thân, thi đỗ vào trường đại học Pháp, giỏi thật đó. Nhưng mà, tôi có chút khó hiểu, nếu như cô Đại Nhĩ có thể sang Pháp, với điều kiện của cô, chắc chắn sẽ dễ dàng tìm được một người địa phương giàu có, tại sao lại phải bỏ gần tìm xa, đi tìm Cảnh Dung? Tuy Cảnh Dung cũng tốt, nhưng mà dù sao cũng kết hôn rồi, thứ cậu ta cho cô là có hạn. Điều này, cô Đại Nhĩ có thể giúp tôi giải đáp không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!