Chương 2020
“Trên núi không có chỗ che, cũng không có chỗ trú. Rất dễ bị sét đánh trúng đó!” Người giúp việc khác cũng hô lên theo.
Mễ Tiểu Anh yên lặng.
Lời nói có tình mà không có lý gì cả.
Dù người nhà có kêu như nào thì Chu Tuyết Nhi cũng không lộ ra chút bóng dáng.
Phía trước có một ngã rẽ, Mễ Tuyết Anh quyết đoán nói: “Chúng ta tách nhau ra tìm đi.”
“Nhưng mà…” Người giúp việc nhìn thời tiết.
“Không nhưng nhị gì hết, cần phải tìm người trước khi mưa.” Mễ Tiểu Anh ra mệnh một cách dứt khoát: “Phía trước đang mưa, tìm được hay không thì toàn bộ phải về tập hợp tại biệt thự.”
“Đúng vậy.” Mấy đám người giúp việc sôi nổi chạy qua lối rẽ.
Mễ Tiểu Anh một mình vội vàng tìm bên dưới.
Cũng không biết tìm trong bao lâu nhưng Mễ Tiểu Anh cảm thấy chân không còn là của mình nữa.
Thấy toàn bộ đỉnh núi đã bị che lấp mà vẫn không tìm được tung tích Chu Tuyết Nhi nên Mễ Tiểu Anh hơi sốt ruột.
Tuy nhà họ Chu của Chu Tuyết Nhi có thể xem là một dòng họ không quá tệ. Nhưng không ai nhàn rỗi không có việc gì làm lại tăng thêm một kẻ thù làm gì.
Nhà họ Doãn mời Chu Tuyết Nhi đến làm khách chứ không phải muốn đòi mạng!
Nếu Chu Tuyết Nhi thật sự xảy ra chuyện thì nhà họ Chu chịu từ bỏ ý đồ mới là lạ!
Nói gì thì nói nhưng Mễ Tiểu Anh sẽ không để chuyện này ảnh hưởng đến bà chủ.
Mễ Tiểu Anh tự giác nhanh chân hơn, giọng nói cũng dồn dập hơn: “Chu Tuyết Nhi, cô có nghe thấy tôi nói không? Nghe được thì nói cho tôi một tiếng đi được không?”
“Chu Tuyết Nhi! Chu Tuyết Nhi! Chu Tuyết Nhi! Tôi là Mễ Tiểu Anh, cô có nghe thấy tôi nói không?” Lúc Mễ Tiểu Anh tuyệt vọng xoay người định rời đi thì có một giọng nói cực kì yếu ớt từ xa truyền đến: “Mễ Tiểu Anh, cứu… Cứu tôi…”
Mễ Tiểu Anh tưởng mình nghe nhầm, bỗng nhiên cô ta xoay người lại gọi lớn: “Chu Tuyết Nhi sao? Là cô hả?”
“Là tôi.” Giọng nói yếu ớt kia vang lên: “Tôi không cẩn thận bị rơi xuống!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!