Chương 2024
Thái độ của Cố Miểu vô cùng cứng rắn: “Từ nhỏ anh và Ngự Hàm đã được đào tạo trong đủ các loại môi trường khắc nghiệt khác nhau, còn trong các em có ai đã từng được huấn luyện giống như thế này chưa? Ai đã từng trải qua rồi hả?”
Ngưng một lát, Cố Miểu nói tiếp: “Trời mưa to như vậy, có thể làm núi và đất đá sạt lở bất cứ lúc nào, chỉ những người đã được huấn luyện trong điều kiện khắc nghiệt mới có đủ khả năng đối phó với những tình huống nguy hiểm đó! Tiểu Nặc, vệ sĩ của em vẫn chưa đến, không ai có thể đảm bảo sự an toàn cho em, vì vậy tốt hơn hết là mọi người phải ở lại đây và không được đi đâu cả. Yên tâm đi, Ngự Hàm là người có chừng có mực. Tiểu Anh là một cô gái thông minh, cô ấy sẽ không bao giờ đầu hàng và chịu ngồi yên ở nơi nguy hiểm đâu! ”
Mọi người trong phòng đều rối rít gật đầu.
Vân Song lên tiếng: “Chị đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Lúc bấy giờ Doãn Nhất Nặc mới bình tĩnh lại: “Nhưng mà, Tiểu Anh đã chịu oan ức rồi.”
“Đây là con đường mà cô ấy đã chọn.” Lời nói của Cố Miểu đầy ẩn ý: “Được rồi, mọi người đừng tụ tập ở đây nữa, tất cả về phòng nghỉ ngơi đi. Một lát nữa, bữa tối sẽ được đưa lên phòng riêng cho mọi người, mời mọi người dùng cơm ở trong phòng nhé.”
Sau khi nói xong, Cố Miểu nói với đội trưởng đội an ninh: “Canh chừng cổng cho cẩn thận. Không cho phép bất cứ ai đi ra ngoài.”
“Vâng, thưa cậu Cố”. Đội trưởng đội an ninh quay người lại và đi khóa cửa.
Khách đến dự yến tiệc lặng lẽ trở về phòng, không ai dám phản đối.
Vẻ mặt của Khương Hữu có hơi không ổn, cô ta vội vội vàng vàng trở về phòng, thậm chí còn quên luôn việc chọc tức Tiêu Diễm Diễm.
Doãn Ngự Hàm giơ cao ngọn đèn đi thẳng về phía trước dọc theo con đường nơi đám người giúp việc và Mễ Tiểu Anh đã tách nhau ra, anh ấy vừa đi vừa hô to tên của Mễ Tiểu Anh: “Tiểu Anh, Tiểu Anh, em ở đâu?”
Mễ Tiểu Anh đang run lẩy bẩy ở trong lán, trong thoáng chốc chợt cô ta nghe thấy có tiếng ai đang gọi tên mình.
Mễ Tiểu Anh ngồi thẳng dậy và hỏi Chu Tuyết Nhi: “Cô nghe kìa, có người đang gọi tên chúng ta, có phải không?
Chu Tuyết Nhi ngập ngừng dỏng tai lắng nghe rồi nói: “Hình như là vậy.”
Mễ Tiểu Anh vội vàng mở cửa, mặc kệ mưa lạnh như băng táp vào mặt mình, hô thật lớn: “Tôi ở đây! Có người đang đến hả?”
Doãn Ngự Hàm vô cùng nhạy bén, ngay lập tức anh ấy nghe được giọng nói của Mễ Tiểu Anh. Bước chân càng lúc càng nhanh hơn, anh ấy vội vàng đi về hướng phát ra giọng nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!