Chương 2091
Sắc mắt Minh Hâm trầm xuống, nói: “Tổng giám đốc Tần muốn đóng băng, vậy thì cứ việc đóng băng tôi đi. Tôi nói rồi, tôi sẽ không bao giờ làm những việc đó đâu!”
Nói xong, Minh Hâm xoay người bỏ đi.
Lần xoay người này, vừa hay xoay thẳng về hướng của Doãn Nhất Nặc và Mễ Tiểu Anh.
Bốn người cứ như vậy mà nhìn thẳng vào mặt nhau.
Vẻ mặt Doãn Nhất Nặc có chút suy tư nhìn hai người họ, không nói gì cả.
Ngược lại là người đang ngăn Minh Hâm kia, sau khi nhìn thấy Doãn Nhất Nặc thì lên tiếng nói trong hốt hoảng lo sợ: “Cô Doãn, sao cô lại ở đây?”
Biểu cảm trên gương mặt của Minh Hâm, rất rõ ràng là đang hoảng hốt, qua một lúc mới có phản ứng: “Cô… cô là cô chủ Doãn?”
“Là tôi.” Doãn Nhất Nặc điềm nhiên gật đầu: “Có phải là tôi làm phiền hai vị rồi không?”
Minh Hâm còn chưa nói gì thì người kia đã lập tức cúi đầu khom lưng, nói: “Không có, không có, là tôi đã làm phiền rồi, xin phép đi trước đây!”
Nói xong, cũng không thèm nhìn đến biểu cảm của Minh Hâm thì đã xoay người đi mất.
Minh Hâm cười đau khổ một tiếng, đi về hướng Doãn Nhất Nặc, nói: “Tôi lại được cô cứu lần nữa rồi.”
Doãn Nhất Nặc vẫy vẫy tay ý muốn nói không sao: “Không có gì, tôi cũng không có làm gì.”
Cảm giác của Mễ Tiểu Anh dành cho Minh Hâm này cũng không phải không tốt, lập tức lên tiếng nhắc nhở cậu ta: “Nếu như cậu đã làm xong những chuyện ở nơi này thì vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây đi.”
Chỉ cần nhìn vào nỗi nhớ nhung không dứt của người đó thì chỉ sợ là chuyện này vẫn chưa kết thúc được đâu.
“Cảm ơn hai cô nhiều.” Minh Hâm nói lời cảm ơn với Mễ Tiểu Anh rồi xoay người vội vã đi ngay.
Doãn Nhất Nặc nói với Mễ Tiểu Anh: “Ông tổng giám đốc Tần này à, đúng là gừng càng già càng cay, một khi đã bộc phát thì không thể dập xuống được đâu!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!