Chương 2311
Doãn Nhất Nặc nắm lấy tay Mễ Tiểu Anh, lực tay mạnh đến mức suýt làm gãy tay cô ta: “Em đã mơ thấy anh Cố Miểu, trong giấc mơ của em, anh ấy đã không nhận ra em nữa. Anh ấy còn nói rằng anh ấy phải quay về! Tiểu Mễ, điều này có nghĩa là gì?”
“Đừng hoảng sợ, đừng hoảng sợ, chỉ là đang nằm mơ thôi.” Mễ Tiểu Anh lập tức vuốt lưng Doãn Nhất Nặc, an ủi cô nói: “Chị sẽ gọi bác sĩ đến đây, chắc là gần đây em quá lo lắng cho cậu Cố Miểu, cho nên quá mệt mỏi! Đừng sợ, có chị ở đây!”
Mễ Tiểu Anh lấy điện thoại di động ra và nhanh chóng bấm số của bác sĩ.
Một lúc sau, bác sĩ và y tá mang theo hộp thuốc vội vã đến.
Đầu tiên là đo huyết áp và lượng đường trong máu của Doãn Nhất Nặc, sau đó tiến hành kiểm tra tim.
Điều kỳ lạ là tất cả các chỉ số đều bình thường.
Sau khi các cuộc kiểm tra kết thúc, Doãn Nhất Nặc cũng từ từ trở lại bình thường, không khác gì thường ngày cả.
“Sao rồi? Tim còn đau không?” Mễ Tiểu Anh lo lắng hỏi.
“Không còn đau nữa.” Doãn Nhất Nặc lắc đầu, ngược lại an ủi Mễ Tiểu Anh: “Có lẽ chị nói đúng, do em quá căng thẳng. Mấy ngày nay, Cố Miểu không có tin tức gì cả, em ăn không ngon ngủ không yên, có là người sắt cũng chịu không được.”
Lúc này, bác sĩ mới cau mày nói: “Đã xét nghiệm máu và nước tiểu, đều bình thường. Cô Doãn, cô nên quan sát thêm và chú ý ăn uống nghỉ ngơi.”
“Được, tôi nhớ rồi.” Doãn Nhất Nặc gật đầu với bác sĩ: “Nửa đêm nửa hôm còn làm phiền mọi người.”
“Nên làm thôi mà.” Bác sĩ cất dụng cụ đi, nói: “Gọi cho chúng tôi bất cứ lúc nào nếu cô cảm thấy không thoải mái.”
“Được.” Mễ Tiểu Anh tiễn bác sĩ và y tá đi, quay lại bên cạnh Doãn Nhất Nặc, vươn tay nắm lấy mu bàn tay của Doãn Nhất Nặc, nói nhỏ: “Ông bà chủ đã phái người đến nước Anh rồi, cho dù bên đó có gây cản trở đi nữa, cũng sẽ không ngăn được người của ông bà chủ. Em yên tâm, nói không chừng ngày mai sẽ có tin tức tốt. ”
Doãn Nhất Nặc dựa vào Mễ Tiểu Anh, vẻ mặt mệt mỏi: “Tiểu Mễ, em luôn cảm thấy mình đã mất đi thứ gì đó. Nhưng em lại không nói ra được.”
Mễ Tiểu Anh đưa tay lên ôm lấy Doãn Nhất Nặc, nhẹ vỗ lưng cô: “Bọn chị đều ở đây.”
Doãn Nhất Nặc thở dài và nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Sau khi Mễ Tiểu Anh dỗ Doãn Nhất Nặc ngủ, cô ta mới rón rén trở về phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!