Chương 2598
“Nghiêm trọng vậy! Thế con chạy sang ôm đùi mẹ!” Cảnh Thiếu Hoài ba hoa: “Cha như vậy là không được nha, còn không có tiền bằng mẹ nữa!”
“Thằng nhóc con thiếu đánh này!” Cảnh Dung cười mắng quăng một cái chặn giấy qua.
Cảnh Thiếu Hoài cười hì hì chụp được.
Ba hoa thì ba hoa, nhưng lúc mấu chốt Cảnh Thiếu Hoài vẫn rất đáng tin.
“Hiện tại có không ít người đang âm thầm nhìn chằm chằm hạng mục này, chuyên chờ chúng ta mệt mỏi sẽ chạy tới ăn đồ đã dọn sẵn. Chúng ta đã đổ vào rất nhiều vốn mặc kệ ai tiếp nhận cũng sẽ no nê.” Cảnh Dung nói: “Mấy năm nay tư bản nước ngoài vẫn luôn ngo ngoe rục rịch, bọn họ nhìn hạng mục GF-112 như hổ rình mồi. Vì để đảm bảo không lộ ra tiếng gió cho nên mới không nói cho con biết.”
“Ok, con biết nên làm thế nào, chẳng trách anh Ngự Hàm không hé răng một chữ luôn.” Cảnh Thiếu Hoài gật đầu nói: “Nếu chuyện này có liên quan tới nhà mình con đương nhiên phải quan tâm. Cha yên tâm, con sẽ không làm cha thất vọng.”
“Được, mấy ngày nữa con chuẩn bị đi, qua tết lập tức xuất phát.” Cảnh Dung đan tay đặt lên bàn, trầm giọng nói: “An toàn luôn là trên hết, tiền mất rồi còn có thể kiếm lại được, mất mạng là mất tất cả! Nhớ mang theo vài người bên cạnh!”
“Vâng, tuân lệnh cha!” Cảnh Thiếu Hoài đứng lên nói: “Vậy con đi chuẩn bị.”
Ở bên kia Doãn Tư Thần cũng đang tỉ mỉ dạy dỗ Doãn Ngự Hàm: “Hạng mục GF-112 quan trọng thế nào không cần nói bố nhắc lại nữa, chúng ta đã bày trận lớn như vậy, tuyệt đối không thể chấp nhận được sai lầm gì.”
“Vâng, bố yên tâm, con sẽ theo sát.” Doãn Ngự Hàm gật đầu nói: “Chúng ta đã bỏ bao nhiêu tài nguyên và tâm huyết vào hạng mục bên kia như vậy tuyệt đối không cho phép nửa đường chết non. Mấy ngày nay chắc chú Cảnh cũng nói chuyện với Thiếu Hoài rồi, với đầu óc của cậu ấy thì tuyệt đối có thể ứng phó được. Có điều hoàn cảnh bên kia rất khắc nghiệt, con sẽ chuẩn bị cho cậu ấy ít đồ không thôi qua đó không thích ứng được.”
Doãn Tư Thần hài lòng gật đầu: “Con làm việc trước giờ đều chu đáo cẩn thận, bố rất yên tâm về con.”
“Chờ Tiểu Anh trở về nghỉ ngơi sửa soạn hai ngày sau đó xuất phát.” Doãn Ngự Hàm cũng biết thời gian gấp gáp không có thời gian riêng tư với Mễ Tiểu Anh, phải nắm chặt mỗi phút mỗi giây.
“Nhất Nặc đâu?” Doãn Tư Thần hỏi: “Sao hôm nay không thấy nó?”
“Hình như bị Cố Miểu gọi ra ngoài rồi.” Doãn Ngự Hàm nhắc tới Cố Miểu là thấy bực bội: “Đúng là không khiến người ta bớt lo, không biết nhân cách thứ hai này vì sao lại cố chấp như vậy.”
Doãn Tư Thần cũng cau mày, nói: “Phải quan sát đã.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!