Chương 2625
“Đây là kiếm được tiền rồi muốn kiếm chuyện đây mà.” Doãn Nhất Nặc nói, “May mắn là còn có rất nhiều thời gian.”
Mễ Tiểu Anh nói: “Vậy em có hỏi thử là chúng ta có thể đi cúng tế cùng hay không không?”
“Về mặt lý thuyết thì có thể.” Cảnh Thiếu Hoài nói: “Chúng ta có quyền xem, nhưng chúng ta không có quyền tham gia, bởi vì chúng ta là những người mang họ khác. Nói đến chuyện khác họ này, trên thực tế, thị trấn Lục Thần còn có các dòng họ khác. Đều là vào khoảng thời gian cuối thời nhà Thanh và khi chia tách các khu vực, mọi người vô tình lưu lạc đến đây rồi thấy thích hợp để sinh sống nên tất cả bọn họ đều ở lại. Chỉ có điều là số lượng rất ít, không cách nào cạnh tranh lại với sáu dòng họ kia.”
“Nói về chuyện này, tôi không hiểu rõ một điều.” Doãn Nhất Nặc nói: “Mọi người đã bao giờ nghĩ về vấn đề này chưa? Hiện nay các vệ tinh rải rác ở khắp mọi ngóc ngách, tại sao lại không có ai phát hiện ra nơi này từ bản đồ vệ tinh? Một vùng đất rộng lớn như vậy, làm sao có chuyện không có khói bếp? Tại sao không có ai phát hiện nơi này có rất nhiều người sinh sống?”
Mễ Tiểu Anh gật đầu nói: “Vấn đề này tôi cũng đã nghĩ đến nhưng nghĩ mãi mà vẫn không thể hiểu nổi. Chẳng lẽ thực sự có chuyện gì mà thần linh phù hộ, giúp cho bọn họ tránh được sự theo dõi của vệ tinh?”
Cảnh Thiếu Hoài và Doãn Nhất Nặc vẻ mặt đều lộ ra biểu cảm làm sao có thể như thế được. Đúng vậy, càng nghĩ càng cảm thấy không thực tế. Nhưng họ đã làm điều đó như thế nào?
Bao gồm cả việc lúc ban đầu, khi thiết lập tuyến đường cho dự án GF-112 cũng đã từng khảo sát qua rồi mới đưa ra lựa chọn thi hành.
Trên các bức ảnh vệ tinh lúc bấy giờ, người ta chưa từng phát hiện ra rằng ở đây có một thị trấn ẩn náu như vậy. Tại sao nó lại đột ngột xuất hiện?
Doãn Nhất Nặc nói đùa: “Chắc không thể nào có chuyện ai đó đã làm ra được thiết bị gây nhiễu vệ tinh và che giấu toàn bộ thị trấn đâu nhỉ?”
“Vậy thì phải tài giỏi đến cỡ nào chứ.” Cảnh Thiếu Hoài lắc đầu: “Đây không phải là vấn đề tiền bạc, mà vấn đề là không có nguồn tài nguyên.”
“Có vẻ như có rất nhiều bí mật được cất giấu trong thị trấn này.” Mễ Tiểu Anh khoanh tay nói: “Tôi cảm thấy chúng ta có thể khai thác được rất nhiều thứ”.
“Tin tức phải từ từ hỏi thăm, giống như ăn cơm phải ăn từng miếng một. Không nói những chuyện này nữa, chúng ta đi xem bếp lò như thế nào rồi, ăn cho no bụng trước đã.” Mễ Tiểu Anh đứng dậy nói: “Buổi chiều đi tìm thợ mộc đến sửa lại cửa sổ, nhìn thời tiết này chắc sắp kinh trập rồi, trời dễ đổ mưa bất chợt. Chúng ta đừng có để bị ướt như chuột lột ở đây.”
(Kinh trập: vào ngày 5 hoặc 6 tháng ba.)
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!