Chương 2627
“Thì ra là em Thảo, tìm chị có chuyện gì thế?” Mễ Tiểu Anh hường về phía đối phương rồi gật đầu chào.
Thảo là hàng xóm ở cạnh nhà bên cạnh của nhà hàng xóm cạnh nhà Mễ Tiểu Anh, năm nay 22 tuổi và đã được coi là gái già ở đây rồi. Mọi người ở đây thường kết hôn vào năm mười bảy hoặc mười tám tuổi.
“Em nghe mẹ em nói mọi người mới chuyển tới đây, sợ là mọi người còn thiếu nhiều đồ, cho nên em mang từ nhà theo một ít hạt giống sang cho.” Ánh mắt của Thảo lướt qua Mễ Tiểu Anh rồi dừng lại trên người Doãn Nhất Nặc đang ở trong sân, hai má rõ ràng đang ửng hồng lên.
“Vậy thì cảm ơn em quá, đúng lúc bọn chị đang cần.” Mễ Tiểu Anh ánh mắt nhạy bén nhận ra được cô gái tên Thảo này dường như không hề chú ý đến mình mà là đang chú ý đến Doãn Nhất Nặc, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Nhất Nặc thực sự là bất kể bao nhiêu tuổi, bất kể ở đâu, bất kể sử dụng tên tuổi thân thế gì, cô ta luôn có thể thu hút sự chú ý của các cô gái ngay từ lần đầu tiên.
Việc người khác phái xua đuổi Nhất Nặc hoàn toàn không tồn tại.
“Không có gì.” Sau khi Thảo mím môi đưa hạt giống cho Mễ Tiểu Anh, thấy Mễ Tiểu Anh không có ý định mời mình vào ngồi, cô ta miễn cưỡng quay người rời đi.
Mễ Tiểu Anh ném hạt giống cho Doãn Nhất Nặc: “Này, người thứ hai chủ động gửi tặng hạt giống.”
“Thế không phải càng tốt hay sao, khỏi phải mua rồi.” Doãn Nhất Nặc nói rồi cười ha ha.
“Đây đúng là thế giới coi trọng nhan sắc mà!” Mễ Tiểu Anh lắc đầu nói không nên lời.
Doãn Nhất Nặc đã dọn dẹp mặt đất và chuẩn bị đi gánh nước. Có hai cái giếng công cộng ở làng Lý Gia, một ở đầu làng và một ở cuối làng. Doãn Nhất Nặc đi đến giếng ở cuối làng.
Còn chưa kịp đặt chân đến thì từ xa đã thấy rất nhiều người đang xếp hàng dài chờ được gánh nước.
“Anh Cố!” Một giọng nói thở hổn hển vang lên từ phía sau, Doãn Nhất Nặc ngoái lại nhìn, thì ra là cô gái tên Thảo đang xách một cái xô đi tới.
“Em Thảo cũng tới gánh nước đấy à.” Doãn Nhất Nặc thân thiện cười với cô ta.
Hai má cô gái tên Thảo lại ửng hồng: “Vâng. Anh Cố, anh cũng đến rồi à?”
Điều mà cô gái tên Thảo này không nói đó là, cô ta nhìn thấy Doãn Nhất Nặc đến đây gánh nước nên mới xách cái xô ở nhà đến lấy nước.
“Cô lên trước đi.” Doãn Nhất Nặc lùi lại một bước, để cô gái tên Thảo lên trước mặt.
Thảo xua tay: “Không, không, em không vội. Mà này, anh Cố, anh đến từ thế giới bên ngoài sao? Thế giới ở bên ngoài như thế nào? Có phải những người ở đó đều giống anh không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!