Chương 2649
“Ông nội của con bây giờ đã già rồi, không quan tâm đến bất cứ việc gì nữa, cho dù có muốn quản cũng không quản nổi chú Ba của con nữa.” Cậu Cả nhà họ Trương nói, “Hai mươi năm qua, chú Ba của con bỏ túi riêng còn ít hay sao. Ông nội con đã bao giờ nói tiếng nào hay chưa? Nói ra thì bực mình, mấy năm trước thế giới bên ngoài cũng chưa từng giàu có như vậy, mỗi nhà có thể ăn no bụng đã là may mắn lắm rồi. Ai mà ngờ được trong hai mươi năm, thế giới bên ngoài thay đổi nhanh chóng, ở đâu cũng giàu sang phú quý, chú Ba con mua đi bán lại không biết đã kiếm được bao nhiêu tiền. Số tiền cậu ta bỏ vào quỹ công chỉ như một hạt cát trong sa mạc, phần lớn đều bị cậu ta ăn chặn hết rồi. Con nhìn xem cái sân của cậu ta, xây mới lên còn khí thế hơn của chúng ta. Số tiền đó ở đâu mà ra? Không phải là biển thủ thì là gì?”
Càng nói chuyện, họ càng tức giận.
Cậu lớn nhà họ Trương cầm ly rượu lên, dốc sức uống một hơi, nói: “Chuyện này không thể bỏ qua dễ dàng như vậy được. Bố yên tâm, con nhất định sẽ lấy lại được vị trí này, tiền từ thế giới bên ngoài cũng đã đến lúc để chúng ta kiếm rồi.”
Vẻ mặt cậu Cả nhà họ Trương dịu đi một chút, nói: “Bố đã giao toàn bộ thế lực của bố cho con rồi, nhất định đừng để bố phải thất vọng!”
“Bố yên tâm, con tự có tính toán.” Cậu lớn nhà họ Trương nói: “Phía bên hầm mỏ, những người chúng ta cài vào đều đã đến nơi rồi chứ?”
“Việc mà bố làm con còn không yên tâm hay sao?” Ông cả nhà họ Trương tự hào nói: “Chỉ cần con lên đảm nhiệm vị trí đó, phía bên hầm mỏ lập tức sẽ có người phối hợp hành động với con, đoạt lấy quyền quản lý hầm mỏ. Những người đó đều là những kẻ thấy gió thổi chiều nào theo chiều ấy. Chỉ cần cho chút lợi lộc là được. Một hầm mỏ lớn như vậy cũng đủ cho con cháu đời sau của chúng ta ăn uống no say rồi.”
Hai bố con vui vẻ trở lại khi nói chuyện, nhưng lời ăn tiếng nói đều vô cùng cẩn thận, không hề đề cập đến vị trí mỏ ở đâu, cũng không nhắc đến đó là mỏ gì.
Mễ Tiểu Anh suy nghĩ trên mái nhà, quyết định để Nguyên Thập tam đi điều tra bí mật.
Mễ Tiểu Anh thu lại thiết bị nghe nhìn lén, che ô ngói lại và nhẹ nhàng rời đi.
Ngày hôm sau, Mễ Tiểu Anh xách giỏ đi đến chỗ bác bảo vệ nhà họ Trương, mỉm cười nói: “Chủ nhà tốt bụng, hôm qua còn lại rất nhiều món ngon đều đã phân phát cho chúng tôi. Tôi thấy có vài món để nhắm rượu vẫn chưa được động đũa tới, liền mang đến cho bác Trương nếm thử. Bác đừng chê nhé. Đây là món dưa muối do chính tay cháu ngâm, ăn vào rất ngon miệng, đem về uống với rượu cực kì dễ chịu. Bác giúp cháu đưa ra nhận xét được không?”
Bác Trương bảo vệ liếc nhìn đồ ăn mà Mễ Tiểu Anh mang tới, vẻ mặt nghiêm nghị đột nhiên giãn ra, nói: “Sao lại chê được chứ? Những món mà chủ nhà ăn này, ở bên ngoài không có để ăn đâu.”
Cuộc sống của những người bình thường thực ra rất đơn giản.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!