Chương 2800
Trợ lý Thanh đút hai tay vào túi quần, ánh mắt kiêu ngạo dễ dàng thấy được: “Nếu cậu ấy ở đây thì hy vọng ngài có thể khuyên bảo cậu Cẩn sớm trở về nhà, tránh cho bà cụ phải tức giận.”
“Không có.” Thượng Kha ừng ực uống xong một hơi, lau miệng nói: “Anh có thể đi được rồi.”
Trợ lý Thanh nghẹn, lập tức nói: “Tiên sinh, cậu Cẩn là người thừa kế duy nhất của nhà họ Thượng, nếu cậu ấy có uống sơ xuất gì…”
“Nó có sơ xuất thì không phải anh sẽ có cơ hội sao?” Thượng Kha không bỏ sót sự tính toán và dã tâm trong mắt trợ lý Thanh.
Người đàn ông này, từ khi xuất hiện bên cạnh bà cụ đã gây ra không ít chuyện.
Thượng Kha tuy ở Scotland, nhưng không phải không nhạy tin tức. Trong nước xảy ra chuyện gì ông ta đều biết được.
Trợ lý Thanh nghe thấy Thượng Kha nói vậy, khuôn mặt xẹt qua một tia mất tự nhiên: “Tiên sinh, ngài nói gì vậy? Tôi cũng không mang họ Thượng.”
“Hóa ra anh còn biết mình không phải họ Thượng.” Thượng Kha thản nhiên nói: “Tôi còn cho rằng trợ lý thanh đã quên rồi chứ. Nhà họ Thượng ngoài Thượng Tiểu Cần còn có chi dòng bên khác, muốn tìm một người thừa kế không phải chuyện vô cùng đơn giản sao? Đến lúc đó anh nâng đỡ một con rối, nhà họ Thượng to lớn không phải sẽ nằm trong sự khống chế của anh sao?” Sắc mặt trợ lý Thanh lập tức trở nên tái xanh.
Thượng Kha sao lại biết kế hoạch của anh ta? Anh ta thật sự đúng là suy nghĩ như vậy. Nhưng, con rối anh ta muốn là Thượng Tiểu Cần chứ không phải người khác.
“Tiên sinh, chắc chắn anh hiểu lầm rồi… tôi không có…” Trợ lý Thanh muốn cố giải thích điều gì đó.
Thượng Kha chỉ vào con mắt mình, nói: “Tôi không mù, tôi tin vào những gì tôi nhìn thấy. Trợ lý Thanh có suy nghĩ gì tôi biết rõ ràng. Nhưng anh yên tâm, tôi đã từ bỏ quyền thừa kế của nhà họ Thượng, tôi sẽ không quản nhà họ Thượng đến cuối cùng sẽ rơi vào tay ai. Trên thực tế, cho dù Thượng Tiểu Cẩn thừa kế hay là anh lấy được, đối với tôi đều không có gì khác biệt, Hơn hai mươi năm nay tôi không hề tiêu một đồng nào của nhà họ Thượng. Cho nên, chuyện nhà họ Thượng anh muốn làm thế nào thì làm, không cần để ý tôi.”
Nói xong, Thượng Kha xoay người lấy thùng dụng cụ, vác trên lưng rồi đi ra ngoài: “Tôi rất bận, không giữ anh lại ăn cơm được.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!