Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 452

Mộc Nhược Na nhìn thái độ của Hề Hề tròn mắt nhìn cô thì lập tức biết mình đoán không sai, há to miệng hỏi: “Không thể nào? Hề Hề! Cậu thật sự đồng ý rồi sao?”

Hề Hề cười gượng, không phủ nhận: “Tôi hiện tại dù sao vẫn là nhân viên của tập đoàn Doãn thị, bất quá thì tôi là nhân viên quá tự do mà thôi, không những ở ngoài mở công ty, lại còn thích thì đi làm, không thích thì nghỉ. Hôm nay Vương Vũ có đến tìm tôi..”

“Vương Vũ?” Mộc Nhược Na ngẫm nghĩ một hồi lâu mới nhớ ra Vương Vũ là ai, lại hỏi tiếp: “Anh ta tìm cậu làm gì?”

Hề Hề thành thật trả lời: “Bởi vì tôi bị bắt cóc nên Doãn Tư Thần đã trả đũa bằng cách chèn ép Vương Trấn, mấy công ty con của ông ta ở thành phố N đều bị thu mua hoặc phá sản, còn lấn áp cả sản nghiệp của ông ta ở đế đô. Vương Trấn nổi điên lên nên bắt Vương Vũ đi giải quyết chuyện này, nếu không sẽ ngưng kinh phí cho phòng thí nghiệm của anh ta. Vương Vũ tìm đến tôi nhờ giúp đỡ, trưa nay tôi đi gặp Doãn Tư Thần là vì chuyện này.”

“Cho nên cậu vì Vương Vũ mà bán thân hả?” Mộc Nhược Na cười cười: “Bất quá, tôi biết ngay Doãn Tư Thần sẽ làm vậy mà, anh ta trước giờ luôn phúc hắc như vậy nha!”

Cố tình chèn ép Vương Trấn, buộc ông ta phải ra áp lực cho Vương Vũ. Hề Hề lại là người trọng tình nghĩa, sao có thể cự tuyệt khi Vương Vũ cầu cạnh, cho nên chỉ còn cách cuối cùng là nghe theo sắp xếp của Doãn Tư Thần..

Chỉ nháy mắt thì Mộc Nhược Na đã hình dung ra toàn bộ kế hoạch của Doãn Tư Thần, nhịn không được mà tấm tắc khen: “Độ phúc hắc gian xảo của Doãn Tư Thần lại tăng thêm vài cấp bậc rồi! Chậc chậc, Hề Hề bé bỏng à, cậu cả đời này nhắm là chạy cũng không thoát đâu!”

Hề Hề trợn tròn mắt: “Có khoa trương vậy không?”

Mộc Nhược Na tiếp tục dò hỏi: “Vậy hai người tính công tác ở đâu?”

“Hokkaido.” Hề Hề thuận miệng trả lời: “Mùa này ở Hokkaido hoa nở rất đẹp, thời tiết rất dễ chịu.”

Đáy lòng Mộc Nhược Na thầm gào lên: Cậu cũng biết là thời tiết dễ chịu và hoa nở đẹp sao? Công tác cái gì chứ? Rõ ràng là đi du lịch hẹn hò yêu đương mà?

Đương nhiên Hề Hề hoàn toàn không ý thức được chuyến đi này là du lịch yêu đương, tiếp tục nói: “Sau lễ đại thọ tám mươi của Doãn lão phu nhân thì tôi sẽ đi công tác Nhật Bản với Doãn Tư Thần một thời gian, chuyện trong công ty phải giao lại cho cậu vậy! Tôi cần phải rèn luyện một chút mới có thể chấn hưng Vân gia! Nếu không với khả năng hiện tại của mình thì đừng nói là Vân gia, mà dù là một căn nhà thông thường sụp đổ tôi cũng không thể khôi phục được.”

Mộc Nhược Na đồng tình, mỉm cười nhìn Hề Hề: “Được rồi, việc ở đây cứ để tôi, không sao cả, đừng lo lắng, chờ khi chúng ta kiếm đủ tiền rồi thì tôi sẽ giúp cậu chấn hưng Vân gia.”

Hề Hề nắm tay Mộc Nhược Na, ánh mắt tràn ngập cảm kích, với người bạn thật sự thì không cần phải nói nhiều với nhau.

Lại thêm vài ngày trôi qua, ngày mai chính là đại thọ tám mươi của Doãn lão phu nhân, toàn bộ trên dưới Doãn gia náo nhiệt vô cùng. Có nhiều người đã đem lễ vật đưa đến Doãn gia trước, nhất là các món quà trân quý thì càng không thích hợp phô bày trước mặt mọi người, nên đều gửi trước đến đại trạch của Doãn gia.

 

Doãn gia đã điều động người hầu từ các biệt thự của thành viên trong gia đình đến đây hỗ trợ, cứ như vậy đại trạch của Doãn gia tấp nập đông đúc rất nhiều người. Một số khách khứa từ xa đến dự lễ đại thọ cũng đến sớm hơn và nghỉ ngơi ở đại trạch, dĩ nhiên người cỡ có sức ảnh hưởng lớn ở trong và ngoài lãnh thổ Trung Quốc. Còn những vị khách nếu ngoài, tất nhiên đều là khách sạn hạng sang chuẩn quốc tế, phải đặt trước cả năm mới có được phòng.

Thân là gia chủ và là nhân vật chính của bữa tiệc – Doãn lão phu nhân đang ngồi dùng trà chiều với hai chắt trai.

“Bà cố ơi, ngày mai bọn con sẽ có lễ vật tặng cho bà đó!” Doãn Ngự Hàm tủm tỉm cười nói.

“Được được, chắt đích tôn của bà muốn tặng bà lễ vật gì?” lắc đầu nói: “Bây giờ không nói được~”

“Cố Miểu cũng không nói sao?” Doãn lão phu nhân quay đầu, nở nụ cười nhẹ nhàng nhìn Cố Miểu.

“Vâng!” Cố Miểu gật gật đầu.

“Cố Miểu mấy hôm nay đặc biệt rất ngoan!” Trợ lý theo bên cạnh Doãn lão phu nhân nhịn không được, liền mở miệng.

Bà đã ở bên cạnh Doãn lão phu nhân cả chục năm, vẫn không kết hôn, bà tận mắt nhìn thấy Cố Miểu từ khi nhóc bụ bẫm đáng yêu. Doãn Ngự Hàm là cốt nhục và là người thừa kế của Doãn gia, bà dĩ nhiên không dám mơ ước. Nhưng Cố Miểu thì khác, cậu mang họ của thiếu phu nhân, sau này cũng không kế thừa sản nghiệp của Doãn gia, chính vì vậy bà mới to gan mà xem Cố Miểu như cháu trai để yêu thương.

“Bởi vì ngày mai mommy sẽ đến!” Cố Miểu an tĩnh trả lời, đôi cậu đang cố gắng kiềm nén sự vui mừng thì vẫn chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi, sao có thể che giấu được.

Nhìn cậu nhóc không thể che giấu được cảm xúc và nỗi niềm thương nhớ mẹ, Doãn lão phu nhân và trợ lý bên cạnh cảm thấy xót xa.

Doãn Ngự Hàm hoạt bát nghịch ngợm, có tâm tư gì đều biểu đạt ra ngoài. Nhưng Cố Miểu thì ngược lại, cậu rất ít khi nói ra lại an tĩnh đến mức làm người khác đau lòng.

Nghe Cố Miểu nói vậy thì Doãn Ngự Hàm cũng vui vẻ reo lên: “Đúng vậy! Ngày mai mommy sẽ đến! Bà cố, bà không thích mommy sao? Sao bà không đón mommy trở về nhà?”

Doãn lão phu nhân lấy tay xoa đầu hai bánh bao nhỏ: “Không phải bà cố không chịu đón, mà phải để cho mẹ hai con cam tâm tình nguyện trở về mới được. Năm trước, là Doãn gia và Tưởng gia đã làm sai, tội nghiệt này phải được giải trừ thì mẹ của hai con mới có thể trở về. Bất quá thì hai chắt của bà cứ yên tâm, ba hai con sẽ sớm đón mẹ hai con trở về!”

Ánh mắt Doãn Ngự Hàm sáng lên, nóng bỏng nhiệt tình nhìn Doãn lão phu nhân: “Vậy bà cố và bà nội đều thích mommy sao?”

Doãn lão phu nhân cười khổ một sinh hạ người thừa kế cho Doãn gia!

Ngay cả đối với Tưởng Tuyết, mặc dù bà trả thù Doãn Hạo, nhưng không ai có thể lay động địa vị của bà ở Doãn gia, bởi vì con trai của bà là Doãn Tư Thần! Ở gia tộc này, mẹ được quý nhờ con là chuyện thường tình. Huống chi, Cố Hề Hề là người khéo léo tinh tế được lòng mọi người.

Dù là ba năm trước hay hiện tại, thu phục nhân tâm. Ba năm trước đây cô bị Tưởng Huy Âm hãm hại, là do Doãn gia và Tưởng gia đã để cô thiệt thòi. Chính vì vậy năm đó Vân gia quyết tuyệt mang con gái mình rời khỏi, Doãn gia không thể có quyền giữ cô lại..

Hiện tại cô không thể trở về với thân phận là Vân gia nhị tiểu thư Vân Hề được, trừ phi là cô có thể chấn hưng Vân gia, đồng ý.

Con đường này xem ra còn rất dài..

Nghe Doãn lão phu nhân nói vậy, Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cùng lúc này Hề Hề đang phát ngốc nhìn một kiện hàng to đùng, vừa rồi người chuyển phát nhanh gọi cô ra nhận hàng ký gửi, cô ngơ ngác nhìn cho đến tận bây giờ.

Mộc Nhược Na gõ cửa ai gửi đến?”

Đôi mắt Hề Hề nhìn thoáng qua Mộc Nhược Na, ngây ngốc trả lời: “Là ba của kia gửi kiện hàng to như vậy cho Hề Hề làm gì? Để lại tài sản cho con dâu và cháu trai thì không nói rồi, lại gửi cái kiện hàng này, rốt cuộc là ý gì?

“Hay là mở ra xem đi?” Mộc Nhược Na tò mò, thùng hàng bự thế này thì bên trong chắc sẽ rất nhiều đồ.

“Hả? Bỏ tờ niêm phong ra sao?” Hề Hề hơi do dự.

“Tháo ra đi! Dù sao cũng là gửi cho cắt rẹt rẹt phần niêm phong dán bên ngoài.

Hai người cùng mở thùng hàng ra nhìn vào bên trong, liền tròn mắt kinh ngạc, một cái thùng toàn các món đồ chơi cũ, hơn nữa là rất rất cũ. Ý nghĩa là gì?

Mộc Nhược Na vỗ vai Hề Hề: “Gọi điện thoại cho Doãn Tư Thần đi, không chừng anh ta lại hiểu chuyện gì.”

“Nhưng hôm nay anh ấy sẽ rất bận, chắc không có thời gian tới đâu?” của Doãn lão phu nhân, hôm nay hẳn là anh rất bận rộn.

Bởi vì hiện tại anh là người nắm quyền Doãn gia, cũng là nam chủ nhân đời thứ ba của Doãn gia. Doãn Tư Dược là con vợ lẽ, lại không có được quyền sở hữu cổ phần của gia tộc, nói thẳng ra thì Doãn gia chỉ có một nam chủ nhân duy nhất. Một ngày như hôm nay thì sao anh có thời gian rảnh?

“Nếu gian.” Mộc Nhược Na chắc nịch nói.

Hề Hề khẽ cắn môi, chần chừ một chút nhưng vẫn bấm số của Doãn Tư Thần.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận