Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 818

Lệnh Hồ Thương ném thuốc giải trong tay cho Vân Tử Tiêu.

Vân Tử Tiêu giơ tay đón lấy, mở ra ngửi một chút, xác định thuốc này không bị đánh tráo.

Vân Tử Tiêu cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp há miệng uống một ngụm rồi nuốt xuống.

“Nàng không sợ ta động tay động chân vào thuốc giải?” Lệnh Hồ Thương hỏi.

Vân Tử Tiêu ung dung cười: “Cái mạng này vốn là nhặt được, sống được một ngày thì tính là một ngày. Lệnh Hồ Thương, giữa chúng ta lúc đó huề nhau.”

Nói xong, Vân Tử Tiêu ném lệnh bài hổ phù trong tay cho Lệnh Hồ Thương.

Vân Tử Tiêu xoay người muốn đi.

Lệnh Hồ Thương vô thức mở miệng hỏi: “Nàng muốn đi đâu?”

Vân Tử Tiêu nhẹ nhàng cười, chậm rãi quay đầu lại, cứ nhìn Lệnh Hồ Thương như vậy: “Đương nhiên là tìm một nơi thanh bình, nhìn các người gió nổi mây phun. công tử Thương, ngươi cầm bản vẽ phòng thủ thành phố, lại muốn lệnh bài hổ phù, ta cũng không cho rằng ngươi chỉ muốn treo ở nhà để thưởng thức. Ta chỉ hy vọng rằng, thời điểm chiến tranh bùng nổ, mong công tử thương tình cho người dân, đừng đốt cháy cướp bóc, cho dân lành một con đường sống. Vì vậy, để tránh cuộc chiến này, ta chủ yếu sẽ tìm kiếm một vùng đất nông thôn nào đó, sống xa thế sự! Thế giới này, không có người ta muốn tìm, cũng không có người ta muốn giữ, cho nên ta sẽ không dây vào vũng nước bẩn này!”

“Vậy ta có thể hỏi nàng vài câu không?” Lệnh Hồ Thương mở miệng hỏi: “Nàng rõ ràng đa tài đa trí, vì sao lại phải giấu đi? Nếu cha của nàng biết bản lĩnh của nàng, ông ấy hẳn là sẽ không kiên trì với những ý nghĩ trong đầu trước đây. Có nàng ở cạnh, Vân phủ tất nhiên sẽ là một sự tồn tại đứng dưới một người nhưng trên vạn người! Đừng phủ nhận, ta biết nàng có bản lĩnh này!”

Vân Tử Tiêu trầm ngâm một lát rồi trả lời: “Như ta đã vừa mới trả lời xong, Vân phủ không phải người ta muốn che chở.”

“Vậy nàng còn có thể trở về không?” Ánh mắt Lệnh Hồ Thương khẽ động, nhưng vẫn ẩn chứa một chút không buông tha.

Tuy rằng hai người tiếp xúc không nhiều lắm nhưng tính khí phách cởi mở với bình tĩnh quả cảm kia của Vân Tử Tiêu đã hấp dẫn hắn rồi.

Chỉ là hắn vẫn không chịu thừa nhận mà thôi.

“Không.” Vân Tử Tiêu mỉm cười lắc đầu: “Lệnh Hồ Thương, có một việc mà ta vẫn chưa nói cho người biết. Sở dĩ ta giúp ngươi, thực ra không phải bởi vì ngươi đã uy hiếp tới ta mà là bởi vì người cực kỳ giống một người quen cũ của ta. Hiện giờ, nguyện vọng đã xong, ta cũng nên rời đi! Không hẹn ngày gặp lại!”

Lệnh Hồ Thương nhìn bóng dáng Vân Tử Tiêu, trong đầu trống rỗng.

Trong đầu Lệnh Hồ Thương không ngừng nhớ lại câu nói cuối cùng của Vân Tử Tiêu: “Nhưng mà bởi vì ngươi cực kỳ giống một người quen cũ của ta.”

Người quen cũ?

Là ai?

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận