CHƯƠNG 157: HÀN PHI YÊN ĐÃ KHÁC XƯA
Bây giờ càng lúc càng nhiều người.
Từ Đại Nguyên cũng càng lúc càng ngơ ra.
Anh ta đem người chặn cậu Trần này lại, kết quả gần như nửa Kim Lăng, bất kể là quân phòng, chính phủ, hay là người giới kinh doanh đều đã đến cả.
Cho dù anh họ Từ Hải Sơn của anh ta có đến, cũng không thể có mặt mũi lớn như vậy!
Mà Trần Lạc Thần bị nhiều người vây lại như vậy, cũng thực sự có chút chịu không nổi nữa rồi.
Nếu còn như vậy, thân phận của anh chắc chắn sẽ bị bại lộ.
Thêm cả anh tài xế bây giờ đang hôn mê mà không có ai chăm sóc, Trần Lạc Thần bèn chào hỏi một tiếng với các ông lớn, rồi dặn dò Lý Phi Hồng vừa đến một vài chuyện.
Mở cửa xe ra trước, tránh khỏi đám đông này, đưa anh tài xế đi bệnh viện.
Còn về chuyện sau đó, tin rằng Lý Chấn Quốc có thể xử lí tốt.
“Mẹ nó, thật sự nhiều người đến vậy luôn à!”
Đúng lúc này, Đinh Hạo mất rất nhiều sức mới đưa được đám người Lý Thi Hàm vào đây.
Nhìn thấy cạnh tượng hoành tráng trước mắt, bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Bao gồm cả Trần Lâm và Lý Thi Hàm, đều khẽ há miệng ra.
“Đó không phải chú Lý, Lý Chấn Quốc sao?”
Đinh Hạo vừa nhìn đã thấy Lý Chấn Quốc oai phong đứng chính giữa.
Lập tức trở nên kiêu ngạo nói.
“Hả? Nhân vật lớn như Lý Chấn Quốc mà cậu cũng quen à?”
Trần Lâm và Lý Thi Hàm lúc này càng kinh ngạc về Đinh Hạo hơn.
“Ừm ừm, đúng vậy, còn nhớ lần trước chúng ta đi núi Vân Mông dã ngoại không, thật ra buổi chiều hôm đó, cậu Trần của Kim Lăng và chú Lý cùng nhau đến thôn chúng ta khảo sát, rồi còn kí cả một loạt hợp đồng nữa!”
“Hihi, ba tôi chính là kế toán của thôn chúng ta, lần này cũng được bổ nhiệm làm kế toán cho dự án phát triển thôn Vân Mông, đương nhiên là có qua lại với chú Lý rồi, tuần trước không phải tôi nói là tôi có đi sơn trang Ôn Tuyền đó sao? Mấy người đều không tin, hehe, thật sự là ba tôi dẫn tôi đi đó! Ba tôi còn bảo tôi kính rượu chú Lý nữa!”
Hạng mục lần này là hạng mục phát triển đầu tiên của Trần Lạc Thần, Lý Chấn Quốc đương nhiên là xem trọng, nhân viên liên quan đến chắc chắn cũng phải tiếp đãi lần lượt.
“Hừ, thật sự không tin, đánh chết cũng không tin cậu đi sơn trang Ôn Tuyền!”
Hai cô gái còn lại có chút ghen tị và cả ngưỡng mộ nói.
“Haha, vẫn nghĩ là tôi chém gió sao?”
Đinh Hạo nhướng mày.
“Đủ rồi đó tên nhóc này, chém gió vẫn chưa xong đúng không?”
“Mẹ nó, loại người này đúng là thích giả vờ mà, chỉ cần có chuyện gì lớn, là sẽ ở bên cạnh giả vờ như mình rất hiểu tình hình, xong lại quen người này người nọ, giả vờ cái gì cơ chứ?”
“Đúng vậy, có thật vậy thì lên chào hỏi đi, giả vờ gì chứ!”
Không đợi đám Trần Lâm chất vấn.
Vài người vây xem bên cạnh đã khinh thường nói.
“Vậy mấy người cứ đợi đi!”
Đinh Hạo cũng không nói nhiều, lập tức đút hai tay vào túi, tiến lên trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
“Chào chú Lý, không ngờ lại gặp được chú ở đây!”
Đinh Hạo cẩn thận chào hỏi.
Lý Chấn Quốc khẽ ngơ ra, sau đó mới quan sát Đinh Hạo: “Cháu là?”
“Ba cháu là Đinh Hướng Tiền, còn gọi là Đinh Côn, kế đoán của thôn Vân Mông, tuần trước cháu từng gặp chú!”
Đinh Hạo căng thẳng nói, chỉ sợ Lý Chấn Quốc đã quên mất mình.
“Chú nhớ ra rồi, là tiểu Đinh hả, không có chuyện gì, đừng nghe ngóng nữa, mau rời khỏi đây, về nhà đi!”
Lý Chấn Quốc vừa nghe thấy thôn Vân Mông, cũng khá là xem trọng, còn bắt tay với Đinh Hạo.
Rồi còn bảo Đinh Hạo mau chóng rời khỏi đây.
“Trời ạ trời ạ, mọi người mau nhìn kìa, Lý Chấn Quốc thật sự quen Đinh Hạo đó!”
Lúc này Trần Lâm vô cùng vui mừng.
Nếu như có thể hét lên, bây giờ cô đã hét thật lớn rồi.
“Ừm ừm!”
Lý Thi Hàm kinh ngạc, cũng có một cái nhìn khác với Đinh Hạo.
Đinh Hạo lúc này vô cùng đẹp trai, Lý Thi Hàm cảm giác như trước kia cô đã từng gặp chàng trai ưu tú như vậy, toàn bộ đều không phải người!
Mà lúc này, Đinh Hạo vô cùng hài lòng, trở về trong ánh mắt sùng bái của mọi người.
“Được rồi, ban nãy chú Lý đã nói với tôi, bảo chúng ta đừng ở đây nữa, một lát nữa có thể sẽ có chuyện lớn xảy ra, tôi thấy chúng ta nên về trước thôi!”
Đinh Hạo cười nói.
“Ừm ừm, anh Hạo, nghe anh cả!”
Mọi người vội gật đầu rồi rời đi, còn về cảnh tượng Trần Lạc Thần bị đánh đầy gượng gạo ban nãy, lúc này đã tiêu tan thành mây khói rồi.
So với Đinh Hạo, Trần Lạc Thần còn không tính là người nữa, hehe!
Lại nói đến Trần Lạc Thần.
Bây giờ anh đã đưa anh trai tài xế trượng nghĩa kia đến bệnh viện rồi.
Còn chuyện dặn dò Lý Phi Hồng, là bảo Lý Phi Hồng chăm sóc người nhà, rồi đưa cho họ một số tiền.
Để bày tỏ lòng cảm ơn.
Còn nhà Tô Tường Vi, Trần Lạc Thần muốn đợi Lý Chấn Quốc giải quyết triệt để chuyện này xong mới trở về.
Đúng lúc Trần Lạc Thần đang lo lắng không biết đi đâu.
Đột nhiên nhìn thấy nhóm chat lớp @Tất cả mọi người.
Là chủ nhiệm Mạnh Mỹ Dung.
“Ba giờ chiều, cả lớp đúng giờ đến tòa nhà cơ sở khởi nghiệp B của sinh viên ở trường để tập hợp, tất cả phải đến!”
Trần Lạc Thần ngơ ra, đi cơ sở khởi nghiệp làm gì chứ?
Đang khó hiểu, lúc này Dương Thanh lại gọi điện thoại đến.
“Lạc Thần, đang đâu đó? Nhìn thấy thông báo trong nhóm lớp chưa?”
“Thấy rồi! À đúng rồi, chuyện gì thế?”
Trần Lạc Thần hỏi.
“Mẹ, còn không phải Hàn Phi Yên kia sao, bây giờ Live Đồng Thành không phải thăng cấp thành Live Siêu Phàm rồi sao, bây giờ Hàn Phi Yên được hỗ trợ bởi nền tảng của Siêu Phàm, bây giờ vẫn đang duy trì là streamer hàng đầu, đó thấy chưa, người ta đã khởi nghiệp, rồi thành lập phòng làm việc, ngày mai phải chúc mừng khai trương, vì vậy chiều nay bảo chúng ta qua đó xem có gì có thể giúp được không!”
“Ài, chúng ta còn chưa biết tốt nghiệp xong rồi làm gì, nhìn Hàn Phi Yên nhà người ta, giờ đã có công ty riêng rồi!”
Dương Thanh thở dài.
Trần Lạc Thần có thể nói gì nữa, chỉ có thể cười.
Hàn Phi Yên có thể nói là tự tay mình làm nên, trước mắt thì có thể xem là sinh viên giỏi nhất trong lớp, nghe nói thu nhập hàng tháng hiện giờ là trên dưới ba trăm triệu.
Tuyệt đối là đứng đầu.
Còn về đám Dương Thanh bọn họ, Trần Lạc Thần chắc chắn không thể quên được, sau này còn có nhiều cơ hội.
Bây giờ chuyện phiền phức duy nhất là, Trần Lạc Thần có chút không muốn đi tham gia.
Nhưng nếu đã là cả lớp buộc phải đi, anh không đi cũng không quá tốt.
“Được, vậy chúng ta gặp ở cơ sở khởi nghiệp nhé!”
Trần Lạc Thần nói xong, ném xe cho vệ sĩ, rồi anh gọi xe đến đó.
Lúc đến nơi đã bị muộn nửa tiếng.
“Lạc Thần, sao giờ mới đến! Nhưng cũng không tính là quá muộn, haha.”
Dương Thanh vỗ vai Trần Lạc Thần.
“Có chút việc nên đến trễ, đúng rồi, sao mọi người vẫn còn ở ngoài thế, không phải ba giờ sao, mẹ nó, sao còn chưa mở, Hàn Phi Yên đâu??”
Trần Lạc Thần nhìn cửa cơ sở, một phòng làm việc độc lập vẫn đang bị khóa cửa.
Bèn hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!