Chương 1608
Đường Duy đè giọng nói xong, ánh mắt mang theo màu đỏ tươi đẹp, chỉ có Tô Nhan mới có thể châm lửa được.
Bị hại, tổn thương, bị truy đuổi, bị gây áp lực, trong thời khắc này toàn bộ mảnh ghép rời rạc của linh hồn đã ghép lại, không hề có chút khe hở nào.
“Anh sẽ biến thành súc sinh, nhà tù không quản lý được anh, Tô Nhan, anh muốn vào nhà tù trong thân thể em”
Trong nháy mắt đó, trái tim Tô Nhan bắt đầu cuồng loạn, đủ loại cơ quan cảm xúc ngủ say thật lâu trong nháy mắt bị người ta đánh thức, sâu trong trái tim chậm rãi tuôn ra dòng máu ấm áp lại đậm đặc, giống như đang đáp lại khi bị đánh thức, rồi nhanh chóng chảy xuôi qua tất cả cơ thể cô.
Cô lại lần nữa lui ra phía sau mấy bước, trên gương mặt xinh đẹp lại trắng nõn tràn ngập đủ loại cảm xúc, Đường Duy không nhìn được nhất là lúc Tô Nhan có vẻ mặt như thế.
Vẻ mặt phức tạp như vậy.
Người anh yêu có lẽ chính là linh hồn Tô Nhan cực đoan.
Thứ anh yêu có lẽ chính là tội ác của bản thân.
Người đàn ông tiến lên một bước một phát bắt được tay Tô Nhan: “Trước khi ngồi tù em đã nói gì với anh, còn nhớ rõ chứ?”
Tô Nhan hít sâu, giống như vò đã mẻ không sợ rơi, nhếch miệng cười một tiếng: “Anh còn nhớ rõ? Tôi quên hết rồi!”
Đường Duy đưa tay sờ mặt cô, vẫn là cảm xúc trong trí nhớ, bàn tay rộng lớn của cậu dán lên mặt Tô Nhan, cô giống như sợ hãi, da thịt đang âm thầm run rẩy, lại không hề né tránh, giống như dùng sức cắn răng cũng không cho phép mình lui về sau nữa.
“Anh nhớ.”
Từng câu từng chữ đều là chấp niệm trong lòng cậu: “Em nói anh thua.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!