Chương 585
Trái tim của Đường Thi đột nhiên như rơi xuống đáy vực thẳm: “Tôi… tôi cũng không biết.”
Khắc Lý Tư không lưỡng lự một giây nào liền kiên quyết không chút do dự lao vào trong biển khói dày đặc giống như Lam Minh lúc nãy, sau lưng còn có tiếng Đường Thi đang hét lên: “Đợi một chút đi Khắc Lý Tư, còn có đợt nổ thứ hai nữa mà! Khắc Lý Tư, anh đừng đi, để đội cứu hộ chuyên nghiệp…”
Khắc Lý Tư đỏ mắt xông vào bên trong liền bị đội viên của đội phòng cháy chữa cháy vội vàng cản lại, Khắc Lý Tư giãy giụa: “Bỏ tôi ra! Bỏ tôi ra! Anh trai tôi vẫn còn đang ở bên trong nữa, anh trai của tôi!”
“Thưa anh, xin anh bình tĩnh!”
Đội viên của đội phòng cháy chữa cháy cũng hét to lên: “Chúng tôi sẽ cử người đi cứu hộ, anh miêu tả lại đặc điểm ngoại hình của anh trai anh cho chúng tôi.”
“Anh ấy là con lai, cao 1m85, còn dẫn theo một đứa trẻ, đứa trẻ đó là con của một người bạn thân của tôi…”
Khắc Lý Tư túm lấy tay của đội viên phòng cháy chữa cháy, gần như sắp quỳ hẳn xuống nói: “Cầu xin anh cứu hai người bọn họ, trước đó hai người bọn họ một lớn một nhỏ vẫn luôn đi cùng với nhau!”
“Được, xin anh bình tĩnh lại đã, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng.”
Khắc Lý Tư nắm lấy bộ quần áo bảo hộ màu vàng của đội viên phòng cháy chữa cháy, run rẩy nói: “Tôi chỉ có một người anh trai thôi, cả đời này tôi cũng chỉ có một người anh trai thôi…”
Tuy rằng hai người họ là anh em cùng cha khác mẹ, tuy rằng một trong hai người bọn họ có một người bị gia tộc cho rằng là con ngoài giá thú… nhưng mà… nước mắt của Khắc Lý Tư không ngừng rơi xuống: “Nhưng mà tôi thực sự chỉ có một người anh trai duy nhất là Vưu Kim thôi…” ..”
Việc đối diện với những hiểm họa thiên tai nhân loại thế này quả thực là khiến người ta không khỏi đau lòng và xót xa, đội viên đội phòng cháy chữa cháy đã gặp được quá nhiều những lúc con người sụp đổ như thế này.
Anh ta chỉ có thể đỡ Khắc Lý Tư dậy: “Đã có người vào trong đó làm công tác cứu hộ rồi, anh phải giữ bình tĩnh, tin tưởng chúng tôi.”
Đường Thi từ đằng xa chạy lại: “Khắc Lý Tư, anh càng nghĩ càng sốt ruột, nhỡ đâu bọn họ đã đi sơ tán cùng đoàn người khác rồi thì sao?”
Khắc Lý Tư ôm chặt Đường Thi: “Bọn họ nhất định sẽ không sao đâu…”
Đối với Khắc Lý Tư mà nói, nếu Vưu Kim xảy ra chuyện gì thì cũng chẳng khác nào cướp đi nửa cái mạng của anh ta, cũng như vậy đối với Đường Thi mà nói, nếu như Đường Duy không còn nữa thì cô tiếp tục sống còn có ý nghĩa gì nữa?
Tay của Đường Thi cũng đang run lẩy bẩy, trong ranh giới giữa sự sống và cái chết cô mới biết rằng biệt ly sẽ đau khổ đến như vậy, hóa ra chỉ có một mình mình được cứu sống cũng là một loại hành hạ khốc liệt như thế: “Không sao đâu… nếu như Đường Duy và Vưu Kim xảy ra chuyện gì thì… thì hai người chúng ta sẽ cùng nhau chết.”
Một người đàn ông cao lớn như Khắc Lý Tư ôm lấy vai của Đường Thi mà gục xuống gào khóc như một đứa trẻ, giống với đám người đại nạn không chết nhưng vẫn không khỏi kinh hoàng và sợ hãi ở xung quanh, tiếng khóc khiến người ta đau xót tuyệt vọng.
Anh ta… vẫn chưa kịp nói với Vưu Kim rằng anh ta yêu quý Vưu Kim đến nhường nào..
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!