Thẩm Hạ Lan cảm thấy đây là một loại tra tấn.
Cô cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, nhưng mà cơn đói bụng cùng với bóng tối làm cho cô không thể tỉnh táo được.
Nếu như có người trả thù thì chắc chắn sẽ ra tay với cô, nhưng mà trôi qua một khoảng thời gian dài như thế, tại sao lại không có ai?
Trong lòng của Thẩm Hạ Lan lo lắng bất an, cũng không biết lúc nào mới là cuối cùng.
Huy ngồi trong phòng câu lạc bộ nhìn thấy bộ dạng bối rối bất lực của Thẩm Hạ Lan từ video trong máy vi tính, khóe môi không khỏi cong lên.
“Đại ca, cứ bỏ mặc cô ta như thế hả, không làm cái gì hết, vậy thì mối thù của chị Thanh…”
“Để cô ta đói hai ngày đi rồi lại nói, nghe nói là người phụ nữ này có thân thủ, chờ đến khi đói không có sức lực rồi, tôi xem xem cô ta còn có thể phản kháng như thế nào. Tất cả những gì mà lúc trước Nhan Phi đã chịu đựng, tôi muốn đòi lại từ trên người của cô ta từng chút một.”
Trong mắt của Huy xuất hiện một tia ác độc.
Bọn đàn em nhìn thấy Huy tự có tính toán, bọn họ cũng không chen miệng vào.
“Kêu ông chủ mang một dĩa trái cây lên cho tôi, lại gọi thêm bia.”
Huy thấp giọng ra lệnh.
Bọn đàn em lập tức làm theo.
Ông chủ biết là dù Huy có ăn bao nhiêu cũng sẽ không tính tiền, trong lúc nhất thời có chút buồn bực, nhưng mà không thể không cung cấp, dù sao thì Huy vẫn có chút thế lực ở đây.
Lúc ông chủ đang chậm chạp bày mâm đựng trái cây, Diệp Ân Tuấn lại dẫn người tới.
“Huy đang ở căn phòng nào?”
Phi đi đến trước mặt ông chủ, thấp giọng hỏi.
Ông chủ đột nhiên ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một đám người mặc đồ đen bao vây câu lạc bộ của ông ta chật như nêm cối.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!