“Được rồi, tớ sẽ không ở đây làm chướng mắt hai người nữa. Có lẽ bây giờ Diệp Ân Tuấn hận không thể mở tung cửa phòng ra. Tớ đi đây, có chuyện gì thì gọi cho tớ.”
“Ừm.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Thật là vô cùng đau!
Thẩm Niệm Niệm này, cô không bỏ qua cho cô ta đâu!
Lúc Tiêu Niệm Vi đi ra ngoài, nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đang cầm chơi điếu thuốc trong tay, giữa hai lông mày hiện lên một tia lo lắng và sốt ruột, nhìn thấy Tiêu Niệm Vi bước ra liền nhanh qua đó.
“Sao lại khóa cửa lại vậy?”
“Vết thương của vợ anh hơi nghiêm trọng. sợ gặp gió, cũng sợ anh đi vào đột ngột nên khóa cửa lại. Anh đừng lo, tôi không bắt nạt cô ấy đâu.”
Tiêu Niệm Vi nhẹ nhàng nói xong, dừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “Hình xăm trên người cô ấy có chút nhiễm trùng, tiện thể làm phẫu thuật ghép da đi.”
Thân hình Diệp Ân Tuấn đột nhiên dừng lại.
“Có đau không?”
“Hả?”
“Tôi nói phẫu thuật ghép da có đau không?”
Tiêu Niệm Vi nhìn Diệp Ân Tuấn, giọng nói càng lạnh hơn.
“Hoàn toàn không đau bằng cơn đau mà cô ấy phải chịu lúc ban đầu.”
Câu nói này khiến sắc mặt Diệp Ân Tuấn tái nhợt.
“Tôi hiểu rồi, tìm một bác sĩ đáng tin cậy.”
“Vợ anh dường như không muốn làm lắm.”
“Tôi sẽ thuyết phục cô ấy.”
Sau khi Diệp Ân Tuấn nói xong, Tiêu Niệm Vi liền rời đi.
Cô đã nói hết những gì nên nói, việc còn lại là của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan.
Lúc Diệp Ân Tuấn vào phòng, Thẩm Hạ Lan đã nằm bất động ở đó.
Anh nhẹ nhàng bước tới, chỉ thấy Thẩm Hạ Lan đã ngủ mất rồi.
Cô ngủ không yên, lông mày cau lại, hai tay kéo ga giường, các khớp ngón tay có chút tái nhợt, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.
Diệp Ân Tuấn nhẹ nhàng vén chăn bông lên, thứ hiện ra trước mắt anh đương nhiên là tấm lưng đầy sẹo của Thẩm Hạ Lan.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!