Diệp Tri Thu nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Tri Thu thì biết bí mật này của ông ta có lực xung kích lỡn cỡ nào đối với cô.
“Rất bất ngờ phải không? Bọn họ vậy mà là hai cô cháu! Vu Linh lợi dụng thủ vệ đó tra được người thân của mình., đáng tiếc anh trai chị dâu và ba mẹ của bà ta đều đã qua đời rồi, chỉ còn lại một đứa cháu trai.
Bà ta bèn kêu thủ vệ cầm ít tiền đi trợ cấp Vu Phong, thậm chí bày mưu chỉ kế cho Vu Phong, muốn có được sự giàu sang ngập trời thì phải lấy mạng đi liều. Cho nên mới xuất hiện một màn Vu Phong cứu tôi, cậu ta theo lẽ thường trở thành con nuôi của tôi, tiếp quản sản nghiệp của tôi, lại được Vu Linh âm thầm thao túng, tẩy trắng bí mật. Đời này tôi rất tự phụ, lại không ngờ bị hủy trong tay của một người phụ nữ như Vu Linh, nếu không dùng bản lĩnh cô và Tiêu Ái còn cả Diệp Ân Tuấn, căn bản không thể lay động đến căn cơ của tôi.”
Diệp Tri Thu mãi đến bây giờ vẫn rất tự phụ.
Thẩm Hạ Lan lại không có nghe ông ta cuối cùng nói cái gì, chỉ là đang nghĩ lời vừa rồi của ông ta.
“Ông vừa rồi nói Vu Linh âm thầm thao túng, kêu Vu Phong tẩy trắng sản nghiệp của ông sao? Chuyện này sao có thể chứ? Ông là người thông minh cỡ đó, Vu Phong cho dù năng lực cao nữa, muốn ở dưới mí của ông động tay động chân cũng không dễ dàng nhỉ? Trừ phi có thế lực mạnh hơn ông đang giúp anh ta. Ông chắc sẽ không nói với tôi, thực lực mạnh mẽ này cũng là Vu Linh tìm tới chứ?”
“Vậy thì không phải, là bản lĩnh của chính Vu Phong. Tôi không biết cậu ta từ khi nào móc nối quan hệ với tam hoàng tử của nước T, còn hỗ trợ lớn cho cậu ta. Nếu không cô tưởng rằng nhờ vào bản lĩnh của Vu Phong có thể im hơi lặng tiếng qua mắt được tôi tẩy trắng sản nghiệp sao?”
Lời của Diệp Tri Thu khiến Thẩm Hạ Lan lại sững ra.
Nước T?
Đất nước của Phương Nguyên.
Sự việc hình như càng lúc càng phức tạp rồi!
“Ông nói ông trước khi bị bắt mới biết là Vu Linh tính kế ông, vậy thì rốt cuộc là khi nào? Khi tôi ở trên đảo sao?”
“Phải, nói chính xác, trận hỏa hoạn đó của ba mẹ cô là Vu Phong gây ra. Tuy Tiêu Ái quả thật không muốn sống rồi, muốn đi theo ba của cô, nhưng bà ta vẫn kịp nhớ, là Vũ Linh thiêu bọn họ.”
Lời của Diệp Tri Thu khiến Thẩm Hạ Lan kinh ngạc không thôi.
“Sao có thể chứ?”
“Còn nhớ trước lúc đó, Vu Linh chạy trốn không? Người của tôi đã tìm mọi nơi, nhưng lại không tìm được bà ta, lúc đó bà ta chính là đang làm việc này. Bà ta làm như vậy chính là muốn khiến cô hận tôi, di chuyển tất cả sự chú ý của mọi người đối với bà ta, mà bà ta có thể kim thiền thoát xác. Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, bà ta cuối cùng vẫn không thể trốn ra.”
Nghe thấy Diệp Tri Thu nói những điều này, lông mày của Thẩm Hạ Lan càng nhíu chặt.
“Bà ta không thể trốn ra, nhưng đã gặp được một người ngu ngốc như tôi, không những không có làm gì bà ta, còn mang bà ta về nhà họ Diệp, mang về bên cạnh Tử, thậm chí mang về bên cạnh tôi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!