“Ừm?”
“Anh về rồi thật tốt.”
Thẩm Hạ Lan tìm được tư thế thoải mái trong vòng tay anh, một lúc sau truyền đến tiếng thở đều đều.
Diệp Ân Tuấn ngây ra một chút, sau đó cưng chiều cười cười.
Mấy ngày nay ở trong cục, chỉ nghe nguy hiểm bên ngoài, anh không thể làm gì được, chỉ có thể để cô một mình đối mặt với mưa gió. Mà vừa rồi anh lại tàn nhẫn như thế, cô gái nhỏ này không mệt mới lạ.
Diệp Ân Tuấn đặt Thẩm Hạ Lan nằm xuống, kéo chăn bông đắp lên người cô rồi xuống giường.
Anh vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Diệp Ân Tuấn cầm điện thoại di động ra khỏi phòng.
Bên ngoài màn đêm dày đặc, khuôn mặt anh hơi trầm xuống.
Có những người nên bị xử lý rồi, chẳng hạn như Thẩm Niệm Niệm!
“Thẩm Niệm Niệm đến chưa?”
“Vẫn chưa.”
Phi lúc nghe thấy cuộc gọi của Diệp Ân Tuấn vội vàng nghe máy.
“Có chuyện gì vậy?”
Diệp Ân Tuấn nghĩ mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Phi nói nhỏ: “Máy bay gặp phải luồng gió mạnh không bay qua được, buộc phải hạ cánh xuống thành phố H.”
Diệp Ân Tuấn nhíu mày thật chặt.
Thời tiết là yếu tố bất khả kháng, nhưng anh sợ Vu Phong sẽ lợi dụng yếu tố này để làm chuyện gì đó.
“Bên phía Vu Phong tình hình thế nào?”
“Không có động tĩnh gì. Vu Linh đã được Phương Nguyên đến đón rồi. Vu Phong hẳn là cũng đã nhận được tin tức. Có lẽ đang nghiên cứu cách cứu Vu Linh ở nước T. Dù sao thì cô ruột so với bạn gái có cũng được không có cũng không sao, vẫn là cô ruột quan trọng nhất, huống hồ rơi vào tay của Phương Nguyên, chuyện gì sẽ xảy ra với Vu Linh, Vu Phong cũng có thể tưởng tượng ra được, nên tôi nghĩ khả năng Vu Phong cướp máy bay là không cao.”
Phi nói ra suy đoán của mình.
Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Khả năng nhỏ không có nghĩa là không có khả năng. Không phải ở thành phố H sao? Để Hạ Tử Thu phái người qua.”
“Hạ Tử Thu là ai?”
Phi trực tiếp ngây người.
Diệp Ân Tuấn lúc này mới nhớ anh ta không phải Tống Đình.
Phi tuy rằng nhanh chóng học được các loại năng lực kinh doanh, nhưng dù sao cũng mới tiếp quản, còn nhiều chuyện không rõ ràng, Tống Đình cùng anh từ chiến trường đi ra, đương nhiên cũng rõ ràng một số quan hệ cùng mạng lưới cá nhân.
Bây giờ Diệp Ân Tuấn đột nhiên không biết nên giải thích thế nào với Phi ai là Hạ Tử Thu.
“Bỏ đi, tôi tự mình gọi điện thoại cho anh ta, anh để người của chúng ta tiếp tục chú ý quan sát hành động của Vu Phong, Thẩm Niệm Niệm bên đây tôi sẽ sắp xếp.”
“Vâng.”
Cúp điện thoại xong, Diệp Ân Tuấn ánh mắt có chút âm trầm.
Tống Đình!
Phải bao lâu nữa cậu mới tỉnh lại đây?
Diệp Ân Tuấn thở dài, sau đó cầm điện thoại gọi đến số máy đã lâu không gọi.
“Đại ca, anh có biết bây giờ là mấy giờ không? Ba giờ rưỡi sáng! Ông già anh động kinh cái gì thế? Giờ này đi gọi cho tôi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!