Thẩm Hạ Lan lại chọn vài bộ quần áo cho Thẩm Minh Triết, mặt khác, cô lại nhìn thấy một bộ lễ phục nhỏ màu đen, cảm thấy rất phù hợp với Diệp Tranh, đáng tiếc là bây giờ cậu bé không có ở đây.
“Nghĩ cái gì đó? Không biết lúc nào Diệp Ân Tuấn đã xuất hiện ở phía sau rồi ôm lấy eo thon của Thẩm Hạ Lan, khí tức quen thuộc hoàn toàn bao vây cô.
Thẩm Hạ Lan tiếc nuối nói: “Cũng không biết bây giờ Tranh như thế nào rồi, có thể trở về được không, em thấy là bộ quần áo này rất hợp với thằng bé."
“Thích hợp thì cứ mua đi, sớm muộn gì nó cũng sẽ mặc” Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan rất quan tâm tới Diệp Tranh, đương nhiên anh không nói gì. Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu, cầm lấy quần áo rồi gói cùng với đồ của Diệp Minh Triết. Cô đột nhiên nhớ đến cái gì đó: "À đúng rồi, Tranh nói là cơn đau thần kinh của anh có thể được chữa trị”
“Hả, hai người gọi điện thoại với nhau à?”
“Gọi video, anh ta nói là trong nhà tổ nhà họ Trương có một quyển sách cổ, ở phía trên chắc có ghi chép, nhưng mà lần trước không phải là chúng ta không tìm thấy quyển sách cổ đó hả?”.
Thẩm Hạ Lan vừa nghĩ tới Diệp Ân Tuấn còn chịu đựng cơn đau thần kinh khốc liệt ấy thì đã cảm thấy vô cùng khổ sở. Cô luôn muốn giúp anh chữa trị tận gốc. Diệp Ân Tuấn không quan tâm: “Có lẽ là chúng ta tìm không thấy, nhưng mà chắc có người có thể tìm được, để sau rồi nói” “Cái gì mà để sau rồi nói hả? Cơn đau thần kinh của anh vẫn còn chưa được giải quyết một ngày, em sẽ không ăn ngon ngủ yên một ngày, coi như là vì em đi, chúng ta bớt chút thời gian đi tìm lần nữa xem xem như thế nào?”
“Được rồi, em nói như thế nào thì cứ như thế đó Diệp Ân Tuấn sợ là Thẩm Hạ Lan lo lắng, chỉ có thể đồng ý với cô, nhưng mà trong lòng cũng không ôm hi vọng lớn bao nhiêu.
Ngay cả Tô Nam cũng đã nói là không có biện pháp, anh cũng không miễn cưỡng, cũng may là mấy ngày nay lượng công việc đã giảm bớt, anh cũng không cảm thấy cơn đau phát tác.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!