Mặt mũi Tống Dật Hiên lúc này vô cùng khó coi. “Tôi có phải đàn ông không thì liên quan gì đến em” “Đương nhiên là có chứ, liên quan đến hạnh phúc cả đời của em đấy” Hồ Ngọc Duyên nói năng không biết xấu hổ khiến Tống Dật Hiên nghẹn lại. “Em có phải con gái không?” “Anh muốn kiểm tra à?” Hồ Ngọc Duyên nói xong muốn cởi quần áo ra, Tống Dật Hiên sợ tới mức vội xua tay. “Dừng! Em định làm gì vậy?”
Hồ Ngọc Duyên hơi thất vọng, nhưng rồi vẫn không dám làm quá, sợ Tống Dật Hiên thật sự đá mình đi. “Chuyện của con gái thì để tự con gái giải quyết. Từ Hiền Trang nhằm vào em họ, chắc nghe ở đâu là anh thích em ấy. một khi người anh thích
biến thành em, có phải đối tượng công kích của cô ta sẽ biến thành em không? Nếu thể sẽ không đi gây sự với Hạ Lan nữa.”
Hồ Ngọc Duyên nói khiến Tống Dật Hiên cau mày. “Nhưng nếu cô ta tới gây chuyện với em, chẳng phải em cũng sẽ gặp rắc rối sao?” “Có sao đâu. Cô ta để mắt tới anh thì đương nhiên là tình địch của em rồi. Dù cô ả không tới gây chuyện với em thì em cũng sẽ đi tìm cô ta kiểm chuyện, nhưng nếu anh phối hợp thì không thể tốt hơn nữa.”
Hồ Ngọc Duyên cười hì hì nói. Tống Dật Hiện có hơi không hiểu được sóng não cô ta, nhưng cũng hạ giọng hỏi: “Phối hợp thế nào?” “Thì khoe thắm thiết với em thôi. Tới đây, chụp phô ảnh hai người đăng lên nào.” Hồ Ngọc Duyên nói là làm luôn, trực tiếp ôm lấy cổ Tống Dật Hiên, dán mặt vào mặt anh ta, chụp cái tách.
Tổng Dật Hiên còn chưa kịp đề phòng đã bị chụp thì hơi không vui, nhưng chưa đợi anh ta cáu giận đã nghe Hồ Ngọc Duyên nói: "Yên tâm đi, em đăng lên thể này đảm bảo Từ Hiền Trang sẽ xem được. Dù sao Thẩm Hạ Lan cũng là tình cũ của anh, lại còn có quan hệ huyết thống nữa, bây giờ em thành niềm vui mới của anh rồi, anh nghĩ cô ta sẽ đối phó em hay là Hạ Lan?”
Đáp án này không cần đoán cũng biết. Vẻ mặt Tống Dật Hiên phức tạp nhìn Hồ Ngọc Duyên nói: “Chúng ta chỉ đang diễn kịch, đừng có nghĩ là thật” “Đồ đàn ông tồi Tống Dật Hiên nhà anh! Em đã không màng danh dự của mình mà anh còn xoắn xuýt như vậy, có tin em lôi anh tới xã làm kết hôn luôn không? Đến lúc ấy em dạy dỗ tiện nhân cũng là theo lẽ trời, rõ ràng rành mạch”
Hồ Ngọc Duyên thở phì phì nói.
Tổng Dật Hiên khẽ nhíu mày nhưng lại thấp giọng nói: “Được.”
“Cái gì chứ?” Hồ Ngọc Duyên nghĩ mình nghe nhầm rồi.
Tổng Dật Hiên chợt bật cười. Anh cười lên vẫn rất đẹp, lập tức khiến Hồ Ngọc Duyên nhìn ngây người. “Cái mặt của anh rù quến người ta quá đấy?” “Hồ Ngọc Duyên, nhân lúc bấy giờ đầu óc tôi còn ngốc, nếu em muốn chứng nhận với tôi thì tôi đồng ý cũng được. Nhưng sáng mai dậy chưa chắc tôi đã nhận kèo đâu”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!