“Tạm thời không về được, cho dù Cung Tuyết Dương này là thật hay là giả, Tử Thu cũng sẽ không cho phép cô ta ra ngoài. Những chuyện này chờ anh ta tự mình xử lý thôi.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan gật nhẹ đầu.
“Chỉ mong lúc chúng ta quay về, sách cổ đã đến nhà.”
Thấy Thẩm Hạ Lan bây giờ vẫn còn nhớ kỹ sách cổ, ngực Diệp Ân Tuấn hơi nóng lên.
“Cơn đau thần kinh của anh tốt hơn nhiều rồi, em đừng quá lo lắng, huống chi cho dù là sách cổ đến, cũng phải để đám Tô Nam và Tranh Tranh nghiên cứu một chút, về phần những thứ khác vẫn phải chậm rãi đợi thôi.”
Lời này của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan gật nhẹ đầu.
“Thật là xui xẻo, gặp được cái tên thần kinh kia, anh nói anh ta không phải Phương Nguyên thì là ai đây?”
Thẩm Hạ Lan lại nhớ đến vấn đề ban đầu.
Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Anh em Phương Nguyên.”
“Người nào?”
Diệp Ân Tuấn buồn cười nói: “Anh không tra.”
“Ồ.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy cũng đúng, bọn họ là ra ngoài chơi, cũng không phải ra ngoài gây chuyện, đương nhiên không biết người đàn ông kia là người anh em nào của Phương Nguyên, nhưng mà điện hạ của nước T đến bên này làm cái gì?
“Nơi này cách nước T rất gần?”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nghĩ đến khả năng này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!