Sau khi Diệp Ân Tuấn thanh toán xong, Thẩm Hạ Lan cùng anh ra khỏi nhà hàng, cô nhìn Diệp Ân Tuấn nói: “Em cũng có quà cho anh đây.”
“Cái gì?”
Thẩm Hạ Lan lấy ra chiếc đồng hồ kim cương kia.
“Đây chính là món quà sinh nhật đầu tiên em tặng cho anh, anh phải giữ kỹ.”
Diệp Ân Tuấn nhớ đến kết hôn tám năm, quả thật là lần đầu tiên mừng sinh nhật với Thẩm Hạ Lan. Ba năm kết hôn đầu tiên đó, Diệp Ân Tuấn cũng không tổ chức sinh nhật, cho nên quà sinh nhật Thẩm Hạ Lan chuẩn bị cũng không tặng đi.
Năm năm ở nước ngoài cô hận Diệp Ân Tuấn, càng không có khả năng chuẩn bị quà cho anh, không ngờ kết hôn tám năm, thế mà lần đầu tiên anh nhận được quà của Thẩm Hạ Lan.
“Được.”
Diệp Ân Tuấn lấy đồng hồ trên cổ tay mình xuống, để Thẩm Hạ Lan mang đồng hồ mới lên.
Đồng hồ kim cương dưới ánh nắng phát ra hào quang, làm cổ tay Diệp Ân Tuấn càng thêm xinh đẹp.
Thẩm Hạ Lan nhìn vô cùng thỏa mãn.
“Sau này chiếc đồng hồ này chính là em, lúc em không có ở đây, chiếc đồng hồ này sẽ bên cạnh từng phút từng giây.”
“Nói nhảm, cái gì gọi là không ở? Em vĩnh viễn ở đây.”
Diệp Ân Tuấn trực tiếp cúi đầu xuống hôn lấy Thẩm Hạ Lan.
Ở đầu đường bị ông xã đẹp trai hôn môi, Thẩm Hạ Lan cảm thấy máu cả người sôi trào, ngượng ngùng cũng thật sự hưng phấn.
Hai người hôn môi xong, Diệp Ân Tuấn khàn giọng nói: “Có muốn đi dạo một chút?”
“Không muốn, chúng ta mua ít đồ xong thì về, em muốn cùng anh ra biển.”
Yêu cầu của Thẩm Hạ Lan Diệp Ân Tuấn đương nhiên thỏa mãn.
Chỉ là anh có chút buồn bực.
Nếu như mình không phẫu thuật cái kia, có phải là khi rời bến có thể làm rất nhiều chuyện không? Ví dụ như làm chuyện yêu nên làm!
Hôm nay chỉ có thể nhìn không thể ăn, chuyện đau đầu nhức trứng như vậy rốt cuộc còn phải kéo dài bao lâu?
Diệp Ân Tuấn cảm giác mình sắp điên rồi.
Thẩm Hạ Lan đương nhiên không biết buồn bực trong lòng Diệp Ân Tuấn, cô giương mắt nhìn về siêu thị trước mặt, lại đột nhiên phát hiện một bóng dáng quen thuộc.
Là cậu ta?
Sao cậu ta lại ở đây?
Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan dừng lại, không khỏi hỏi một câu:
“Sao vậy?”
“Anh nhìn người kia là ai?”
Thẩm Hạ Lan hơi nhắm mắt lại.
Diệp Ân Tuấn nhìn theo ánh mắt của Thẩm Hạ Lan, nhìn thấy một bóng dáng rất quen thuộc nhanh chóng vào một khách sạn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!