“Không phải, anh đã từng nghe Tô Nam điều tra ở trong cục cảnh sát, ngay từ đầu mục tiêu mà Vu Linh và Vu Phong muốn nhằm vào đó chính là Phương Nguyên, Vu Phong làm việc cho tam điện hạ mà. Mặc dù Phương Nguyên không tranh quyền, nhưng mà gần đây bởi vì quá thân thiết với em, cho nên mới bị đưa lên truyền thông. Tam điện hạ biết bối cảnh phía sau em, sợ là Phương Nguyên sẽ sinh ra lòng tranh đoạt, cho nên mới dự định tiêu diệt trước tránh tay họa về sau, chỉ là không ngờ tới Thành Lâm sẽ đi đến cuộc hẹn thay cho Phương Nguyên, hơn nữa còn chuốc mê Phương Nguyên.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy, trong lòng của Thẩm Hạ Lan vô cùng kinh ngạc.
Ấn tượng của Thành Lâm ở trong đầu của cô không sâu, thậm chí là không nhớ rõ hình dạng của người đàn ông kia như thế nào, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy Thành Lâm đối với Phương Nguyên thật sự là tình thâm nghĩa trọng.
“Em cảm thấy có lẽ Thành Lâm chính là một tia ấm áp cuối cùng trên cuộc đời này của Phương Nguyên.”
“Đúng vậy, cuộc chiến trong cung vẫn luôn rất tàn khốc, lúc còn nhỏ thiếu chút nữa là Phương Nguyên đã bị hạ độc chết rồi, người khác còn có mẹ ruột ở bên cạnh lập mưu tính kế cho người ta, nhưng mà Phương Nguyên thì lại không có, chẳng những không có, anh ta còn không được cưng chiều ở trước mặt của tổng thống. Anh ta muốn sống thì phải nỗ lực nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn so với người khác, phải chấp nhận nhiều thứ hơn. Vất vả lắm mới trưởng thành, anh ta không muốn chết đi trong cuộc chiến ở trong cung cho nên mới lựa chọn ra ngoài, tình nguyện có ở trong khu ổ chuột cũng không quay về cung điện vương tử, nhưng mà anh ta đã gặp được Thành Lâm ở khu ổ chuột.”
Diệp Ân Tuấn nói những chuyện mình đã điều tra được.
“Thành Lâm đã bầu bạn với anh ta trong độ tuổi dậy thì, bọn họ cùng rời khỏi nước T rồi đến thành phố B phát triển, từ một người không có mối quan hệ lại trở thành một ông lớn trong giới giải trí. Người khác chỉ có thể nhìn thấy được vẻ chỉnh tề xinh đẹp của Phương Nguyên, lại không nhìn thấy những gian khổ mà Thành Lâm và Phương Nguyên đã cùng nhau trải qua, có thể nói Thành Lâm là anh em, là người yêu, là bạn bè của Phương Nguyên, anh ta đóng quá nhiều vai trong cuộc đời của Phương Nguyên, cuối cùng lại vì anh ta mà chết đi, nếu như Phương Nguyên không nổi điên lên thì anh mới cảm thấy kỳ quái đó.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan có chút đồng cảm cho Phương Nguyên.
“Nếu như anh ta đã trưởng thành, cũng đã rời khỏi nước T, tại sao khi đó lại không chịu tìm tới em?”
Diệp Ân Tuấn nghe Thẩm Hạ Lan hỏi như vậy, không khỏi cười nói: “Khi đó em có thân phận gì, chỉ là con gái nuôi nhà họ Thẩm mà thôi. Mặc dù nhà họ Thẩm ở Hải Thành cũng được xem như là một gia đình có tiếng tăm, nhưng mà cuối cùng cũng chẳng có tác dụng gì hết, huống hồ gì khi đó lại không biết em là cháu gái của nhà họ Tiêu, anh ta không thể liên kết mọi thứ lại với em, tìm em làm cái gì?”
“Cũng đúng, thiếu chút nữa em đã quên mất rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!