Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan liền gọi má Hoàng tới, thấp giọng nói: “Tôi đến nhà của ông ngoại tôi một chuyến, nếu chồng tôi tỉnh dậy thì nói anh ấy gọi điện thoại cho tôi.”

“Tôi biết rồi mợ chủ.”

Thẩm Hạ Lan thay một bộ quần áo rồi ra khỏi cửa.

Lúc đến nhà ông cụ Tiêu, Dũng nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đứng ở cửa ngây ra một lúc, nhưng mà vẫn rất vui vẻ: “Cô chủ mới về đó ư?”

“Ừm, ông ngoại có ở nhà không?”

“Có, Dư Khinh Hồng cũng ở đây.”

Dũng sợ Thẩm Hạ Lan quên mất có một người là Dư Khinh Hồng, vội vàng nhắc nhở.

Thẩm Hạ Lan lập tức nở nụ cười.

“Ở thì thế nào, tôi sợ cô ta chắc?”

Dũng sờ mũi rồi nói: “Sợ thì không đến nỗi nào, mấy ngày nay bị ông cụ dạy dỗ thảm rồi, đang kêu gào muốn về nhà. Nhưng mà Dư Dương đã chết rồi, về đâu đây?”

Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan tối xuống.

Đúng vậy đó, Dư Dương chết rồi, chắc chắn Dư Khinh Hồng đã biết chuyện đó, không chừng là bây giờ đang rất hận mình.

Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan chỉnh lý lại tâm trạng của mình, nở nụ cười bước vào trong.

“Ông ngoại, cháu về rồi.”

Thẩm Hạ Lan vui vẻ cất cao giọng nói, lập tức khiến ông cụ Tiêu và Dư Khinh Hồng trong phòng khách đều nhìn lại.

Ông cụ Tiêu vẫn cầm tờ báo mà đọc, còn Dư Khinh Hồng thì đứng trong góc phòng, có vẻ như là bị phạt đứng?

Thẩm Hạ Lan lập tức cảm thấy buồn cười.

Lớn cỡ nào rồi?

Thế mà còn bị phạt đứng.

“Ông ngoại, ông làm gì vậy?”

Thẩm Hạ Lan dùng miệng chỉ Dư Khinh Hồng.

Ánh mắt của Dư Khinh Hồng gần như biến thành lưỡi kiếm sắc bén, hận không thể dùng ánh mắt chém Thẩm Hạ Lan thành muôn mảnh.

Chính là người phụ nữ này đã giết ba của cô ta, cướp mất mẹ của mình, bây giờ còn lợi dụng ông cụ Tiêu để tra tấn mình.

Cô ta quả thật đáng chết vạn lần.

Thẩm Hạ Lan lại không quan tâm đến sự hận thù trong mắt của Dư Khinh Hồng, ngược lại còn cười không dứt.

Ông cụ Tiêu nhìn Thẩm Hạ Lan thuận mắt cỡ nào, lại nhìn Dư Khinh Hồng khó chịu cỡ nấy.

Tốt xấu gì Dư Khinh Hồng cũng là con gái của Tiêu Ái, tại sao lại không hề giống Tiêu Ái một chút nào?

Không chỉ có như thế, còn thích làm nũng, quả thật bị dạy hư rồi.

“Ừ, còn có thể như thế nào nữa, ngay cả tư thế quân đội mà nó cũng luyện không được, ông đang phạt nó luyện cho thật tốt.”

Ánh mắt và ngữ khí của ông cụ Tiêu đều mang theo một tia ghét bỏ.

Nếu như Dư Khinh Hồng không phải là con của Tiêu Ái, nói không chừng ông cụ Tiêu còn không thèm để ý dung mạo của cô ta là tròn hay dẹp.

Sau khi nói xong lời này, ông cụ Tiêu vội vàng quay đầu lại nhìn Thẩm Hạ Lan, mặt mày lập tức tràn đầy niềm vui.

“Lần này ra ngoài đi chơi có vui không?”

“Dạ vui, nhưng mà không mang quà về cho ông ngoại, ông ngoại sẽ không tức giận chứ?”

Thẩm Hạ Lan có chút xấu hổ.

Ban đầu đã muốn mua thứ gì đó cho ông cụ Tiêu, đáng tiếc bởi vì chuyện của tam điện hạ mà làm bọn họ chật vật chạy trở về.

Sớm muộn gì cũng sẽ tính chuyện này với tam điện hạ.

Ông cụ Tiêu lại cười ha hả: “Mang quà gì chứ, cháu vui vẻ là ông ngoại đã vui vẻ rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận