Diệp Minh Triết nhìn tàu chiến, ánh mắt sáng lên, nhưng lại làm như không thấy gì, cậu bé kéo tay Diệp Nghê Nghê và Diệp Tranh lên tàu.
Lam Tử Thất không có cách nào để tiễn họ đi được, Thẩm Hạ Lan thấy hơi buồn và luyến tiếc, nhưng người đàn ông của cô và con cái đang ở trước mặt, cô cũng không thể quá buồn bã, nên cô đi theo Diệp Ân Tuấn lên tàu.
Con tàu di chuyển.
Vì là tàu chiến nên dọc đường không có ai kiểm tra, nhưng mà sau khi rời khỏi Hải Thành, Diệp Ân Tuấn bảo người dừng tàu lại ở bến cảng đầu tiên.
Anh đưa Thẩm Hạ Lan và bọn trẻ xuống tàu rồi đến một câu lạc bộ cao cấp gần cảng.
Thẩm Hạ Lan không ngờ lại gặp Hạ Tử Thu ở đây.
Cô sửng sờ.
“Hạ Tử Thu? Sao anh lại ở đây?”
“Vậy tôi nên ở đâu đây?”
Hạ Tử Thu mỉm cười, vẻ mặt có chút hài hước. Khi nhìn thấy Diệp Ân Tuấn thì sửng sốt, anh ta rõ ràng cảm nhận được sự thay đổi của Diệp Ân Tuấn, nhưng mà anh ta vẫn tiến lên một bước ôm anh một cái.
“Mừng ông chủ về nhà!”
Giọng của Hạ Tử Thu không lớn, nhưng đủ để mọi người xung quanh nghe thấy.
Diệp Ân Tuấn ôm chặt lấy anh ta, nở nụ cười xấu xa: “Thiên Ưng, Độc Lang đã trở lại rồi đây.”
Biệt danh “Độc Lang” này khiến cơ thể Hạ Tử Thu hơi khựng lại, ánh mắt bỗng chốc ẩm ướt.
“Anh về rồi, thật tốt.”
Giọng Hạ Tử Thu có chút nghẹn ngào.
Diệp Ân Tuấn buông anh ta ra, sau đó nhìn những người anh em xung quanh, có người biết, có người không biết, nhưng không quan trọng, không ai biết câu lạc bộ này là trụ sở chính của Kình Thiên Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!