Diệp Ân Tuấn càng nói thì càng tức giận, càng nói càng bực mình.
Cô dựa vào cái gì mà chuốc mê mình?
Lần trước là ai đã nói đó là một lần cuối cùng.
Ai đã nói là sẽ không bỏ thuốc mê anh, là ai đã nói sau này mặc kệ chuyện gì xảy ra thì cũng sẽ cùng nhau đối mặt và giải quyết.
Nhưng mà hôm nay, người phụ nữ này lại tự tiện chủ trương, làm cho mình rơi vào nguy hiểm, còn anh thì lại hôn mê.
Nếu như hôm nay người làm chuyện này không phải là Thẩm Hạ Lan, anh đã sớm vặn đầu của người kia xuống.
Bây giờ lửa giận trong lòng anh gần như không thể kiềm chế được, vì không làm tổn thương tới Thẩm Hạ Lan, anh trực tiếp nắm tay của Thẩm Hạ Lan, đẩy cô ra khỏi phòng phẫu thuật.
“Anh tạm thời không muốn nhìn thấy em.”
“Rầm" một tiếng, Diệp Ân Tuấn trực tiếp đóng cửa phòng phẫu thuật lại.
Thẩm Hạ Lan biết là sau khi Diệp Ân Tuấn tỉnh dậy, có lẽ là anh sẽ tức giận, nhưng mà không ngờ tới lại tức giận như thế.
Chẳng lẽ là cô làm sai rồi?
Nếu như cô và Diệp Ân Tuấn cùng nhau lên núi, phải chăng Diệp Minh Triết sẽ không bị thương?
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!